Chương trước
Chương sau
Tâm trạng Ngô Lăng Hiên đột ngột thay đổi, cuối cùng cũng nhớ ra cái tên Diệp Thiên là chỉ ai, lập tức sững sờ tại chỗ, vẻ mặt lúng túng không biết làm thế nào.

Lần này cậu ta về đến Lư Thành, Ngô Quảng Phú nói với cậu ta sẽ giới thiệu cậu ta với Diệp tiên sinh, đồng thời xin Diệp tiên sinh truyền thụ cho cậu ta một vài chiêu thức để có thể áp dụng cả đời, thậm chí tu luyện được nội lực, thi tuyển vào “Long Nhận”.


Nhưng cậu ta lại chưa từng nghĩ đến Diệp tiên sinh lại lại xuất hiện trước mặt cậu ta một cách mang đầy kịch tính này.

Còn những người cùng bàn với Diệp Thiên, tất cả đều kinh ngạc, biểu cảm chấn động.

Ngô Quảng Phú, Từ Uyên Đình, Lâm Thiên Nam, những người này có ai mà không phải các ông lớn đỉnh cao ở tỉnh Xuyên? Không chỉ vậy, bây giờ bọn họ còn đều thuộc về Tập đoàn Lăng Thiên, nắm quyền thế ngút trời, Diệp Thiên là một thằng ranh cỏn con bỏ học giữa chừng, lấy đâu ra tư cách khiến bọn họ phải cúi người chào chứ?

“Chủ tịch?”.

Những thương nhân có tiếng ở bên cạnh dù sao cung đã va chạm xã hội nhiều, đã đoán được vài điều gì đó từ cách gọi của bọn Ngô Quảng Phú đối với Diệp Thiên.

Được bọn Ngô Quảng Phú gọi là chủ tịch, ngoài Diệp tiên sinh đứng đầu tỉnh Xuyên, lãnh đạo ngầm của Tập đoàn Lăng Thiên ra thì còn người nào thứ hai nữa?

“Là Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên?”.

“Trời ơi, không ngờ lại là cậu ta? Nghe nói Diệp tiên sinh vô cùng trẻ, thế mà những lời đồn đó lại là thật!”.

“Nghe nói Diệp tiên sinh võ nghệ cao siêu, vô cùng xuất sắc, lẽ nào Hoàng Hưng Hải và Thẩm Trung Hoa vừa rồi chính là chết dưới võ công của cậu ta?”.

Nhất thời cả hội trường xôn xao hết cả lên, những ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Diệp Thiên, những cô gái yểu điệu kia thì hai mắt sáng lên, chớp chớp không ngừng.

Nhìn khắp tỉnh Xuyên, Diệp tiên sinh là người đứng đầu thực thụ, ai mà không sợ, ai mà không nể?

“Cậu ta là Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên?”.

Biểu cảm Lí Vân Phi không ngừng thay đổi, mí mặt giật liên hồi.

Từ khi cậu ta được nhận vào “Long Nhận”, tự cho mình hơn người khác một bậc, cậu ta đã không còn coi trọng những nhân tài bình thường nữa, những cậu ấm như Ngô Lăng Hiên thì cậu ta cũng thờ ơ, cho rằng có thể đè bẹp được bọn họ.

Cho dù là những ông lớn ở tỉnh Xuyên như Ngô Quảng Phú và Lâm Thiên Nam, cậu ta cũng có tư cách chống lại, không hề kiêng dè.

Nhưng ở cả tỉnh Xuyên này, vẫn còn một số người mà cậu ta không thể không dè chừng, và Diệp tiên sinh ở tỉnh Xuyên chính là một trong những người đáng sợ nhất.

Trước đó cậu ta từng điều tra thông tin của Diệp Thiên, biết được cậu ở biệt thự số 1 ở Thiên Đường Vạn Giang, có qua lại với Ngô Quảng Phú, cậu ta còn tưởng Diệp Thiên là tay sai làm việc cho Ngô Quảng Phú, nhưng ai ngờ Diệp Thiên lại là Diệp tiên sinh xưng vương ở tỉnh Xuyên kia.

Khoảnh khắc này, hai đồng tử của cậu ta co lại, những coi thường Diệp Thiên trước đó, cảm giác bản thân mình là nhất của cậu ta cũng hoàn toàn biến mất.

Năm nay cậu ta 23 tuổi, được tuyển vào “Long Nhận”, tiền đồ tương lai rộng mở, nhưng Diệp Thiên vẫn nhỏ hơn cậu ta vài tuổi, lại đã nắm quyền một phương, trấn áp một tỉnh, trong tay còn có cả một tập đoàn đa quốc gia có gia trị hàng trăm tỷ, nổi tiếng trên thế giới.
Cho dù là về gia sản, mạng lưới xã hội, năng lực, Diệp Thiên đều là người xuất sắc nhất trong lớp người trẻ đồng trang lứa, không ai có thể so sánh với cậu, cho dù là cậu ta cũng không thể không thừa nhận so với Diệp Thiên, thành tựu bây giờ của cậu ta không là cái gì cả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.