Chương trước
Chương sau
Cả bàn nghe vậy thì đồng loạt hưởng ứng, nịnh nọt Lí Vân Phi.

Ánh mắt Lí Vân Phi lóe sáng, nhìn về phía Tiếu Văn Nguyệt.

“Nguyệt Nguyệt, thế nào, hôm nay mọi người hiếm có khi hội họp với nhau, cùng qua đó chơi nhé! Diệp Thiên, nếu cậu đã là người của Ngô Quảng Phú, chắc cũng không lạ gì sơn trang Hồng Diệp, đi cùng qua đó luôn nhé? Tôi cũng muốn uống với cậu một ly, xin lỗi cậu vì chuyện vừa rồi”.


Cậu ta nói chuyện ôn hòa, nghe có vẻ vô cùng chân thành, nhưng thực tế là để Tiếu Văn Nguyệt và Diệp Thiên đồng ý đi cùng.

Đến đó mới là nơi cậu ta bắt đầu “biểu diễn”.

Tiếu Văn Nguyệt quay đầu nhìn sang Diệp Thiên, dùng ánh mắt hỏi ý kiến.

Diệp Thiên nở nụ cười gian xảo.

“Nếu mọi người đã nhiệt tình mời như vậy thì đi qua đó chơi chút đi!”.

Lí Vân Phi nghe thế thầm mừng trong lòng, soạn một tin nhắn gửi đi.

Cùng lúc đó, trong phòng VIP lớn nhất ở sơn trang Hồng Diệp, một người trẻ tuổi dáng người thẳng tắp đang ngắm nghía chiếc bình ngọc.

“Bố, con có một người bạn là thành viên chính thức của Long Nhận, tối nay cậu ấy muốn dẫn theo vài bạn học đến đây, bố có thể giúp con sắp xếp vài vị trí cho họ không?”.

Ở trước mặt cậu ta, một người đàn ông đang sửa soạn tài liệu ở bên bàn, nghe vậy thì khựng người.

“Thành viên chính thức của Long Nhận sao?”.

Người đàn ông hơi trầm ngâm, lập tức gật đầu.

“Đương nhiên có thể, nếu đã là thành viên chính thức của Long Nhận thì sắp xếp cho bọn họ ngồi ghế khách quý bên cánh trái đi!”.

Thanh niên vui mừng, cảm ơn người đàn ông, sau đó nét mặt thay đổi, hiện lên vẻ mong đợi.

“Bố, bố nói cậu Thiên võ thuật hơn người, đứng ở đỉnh cao Hoa Hạ, bố nhất định phải tìm cơ hội giới thiệu cho con!”.

Người đàn ông soạn xong tài liệu, cho vào trong túi đựng, sau đó quay người lại, nét mặt cực kì sùng bái, rõ ràng là vô cùng kính nể Diệp tiên sinh.

“Đương nhiên, bố nói lời giữ lời, con vừa trở về từ quân đội, bố nhất định sẽ nhờ cậu Thiên chỉ dẫn cho con vài câu”.

“Được cậu ấy chỉ dẫn, dù không thể giúp con tung hoành thiên hạ, nhưng ít nhất cũng có thể càn quét bốn phương trong quân đội”.

Giọng nói của người đàn ông vang vang, râu ngắn tóc dựng thẳng, chính là CEO của Tập đoàn Lăng Thiên - Ngô Quảng Phú.

Những cán bộ Hội học sinh đi ra khỏi quán lẩu, dự định cùng nhau đi đến sơn trang Hồng Diệp.

Đối với đa số người trong bọn họ mà nói, sơn trang Hồng Diệp chỉ là nơi nằm trong lời đồn. Lần này nhờ hào quang của Lí Vân Phi mà có thể mở mang tầm mắt, không ai muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Trong số bọn họ có hơn một nửa là xuất thân giàu có, tự lái xe đi. Bọn họ chia nhóm ra ngồi xe, chỉ có Diệp Thiên giống như bị cô lập, đứng một mình ở đó.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh không đi mà đứng cùng Diệp Thiên ở bên đường đón xe. Nhưng lúc đó lại đúng giờ cao điểm đón xe, không có chiếc xe nào dừng lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.