Kỷ Nhược Tuyết đứng trước mặt Diệp Thiên, ánh mắt sâu xa. Tư thế vô địch một mình quét sạch các cao thủ của Diệp Thiên vừa nãy vẫn còn rõ ràng trước mắt, nhưng bây giờ, điều cô ấy quan tâm không phải là những việc đó.
Cô ấy chỉ muốn biết vì sao Diệp Thiên không muốn nhận cô, không muốn nói cho cô chân tướng, thậm chí khi cô ấy ở gần trong gang tấc cũng chỉ đối xử với cô ấy như một người lạ.
“Vì sao không chịu nhận tôi?”.
Cô ấy đưa tay ra nắm lấy ống tay áo của Diệp Thiên, đôi mắt trở nên mịt mờ.
Tiếu Văn Nguyệt im lặng đứng ở bên cạnh. Cô ta rất hiểu tâm trạng của Kỷ Nhược Tuyết lúc này, vội vàng lùi ra sau, để Kỷ Nhược Tuyết ở riêng với Diệp Thiên.
Ánh mắt Diệp Thiên bình tĩnh sâu xa, không vì phản ứng của Kỷ Nhược Tuyết mà có bất cứ thay đổi nào, chỉ bình thản lắc đầu.
“Tôi nói hay không nói có gì khác nhau sao?”.
“Tôi và cô chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau, tôi tình cờ đi ngang qua nơi cô nhảy vực nên cứu cô, chỉ thế mà thôi”.
“Giữa tôi và cô vốn chẳng có liên hệ gì nhiều, cứu cô cũng chỉ là tiện tay. Nói đơn giản thì cô không cần nghĩ về tôi quá cao thượng, tôi cũng không tới mức độ có thể cứu vớt cuộc đời cô”.
“Cô có thành tựu như ngày hôm nay đều là dựa vào bản thân cô, không liên quan đến tôi”.
Diệp Thiên nhẹ nhàng kéo tay Kỷ Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348940/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.