“Cuối cùng cũng đến rồi sao?”.
Ánh mắt Diệp Thiên lóe sáng, khóe miệng cong lên nụ cười mỉa mai, không có bất cứ phản ứng nào.
Tuy mười hai hơi thở này rất mạnh, mỗi hơi thở mỗi khác, nhưng với cậu mà nói cũng chỉ là hạng nhãi nhép mà thôi, không đáng để cậu chú ý.
Cậu lại uống một ngụm rượu, nhìn về phía Kỷ Nhược Tuyết ở trên sân khấu. Đôi mắt đẹp long lanh, con ngươi sáng trong của cô ấy và bóng dáng nhảy vách núi quyên sinh đó dần chồng lên nhau.
Mặc dù cậu không có quá nhiều tình cảm với Kỷ Nhược Tuyết, nhưng nhìn cô gái năm xưa từng mất hi vọng với cuộc sống có thể làm lại cuộc đời, có được thành tựu như ngày hôm nay, cậu cũng có chút cảm khái.
Trên sân khấu, cánh tay Kỷ Nhược Tuyết nhẹ nhàng đưa lên, lúm đồng tiền như hoa, giai điệu êm tai đã vang lên.
“Tôi tin mọi người đều rất quen thuộc với bài hát này đúng không? Mọi người cùng hô lớn tên bài hát nhé!”.
Cô ấy mỉm cười nói, vừa dứt lời, trong hội trường đã dậy tiếng xôn xao, cùng nhau gọi tên của bài hát này.
“Cuộc gặp gỡ đẹp nhất!”.
Kỷ Nhược Tuyết khẽ gật đầu, trong mắt có tia sáng lấp lánh lóe lên, môi hồng hé mở.
“Mỗi một lần mở show, bài đầu tiên tôi đều sẽ hát “Cuộc gặp gỡ đẹp nhất”, nhưng tôi chưa bao giờ nói tới nguyên nhân”.
“Mọi người có biết vì sao không?”.
Những fans cuồng của Kỷ Nhược Tuyết ở bên dưới đều im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348905/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.