Chương trước
Chương sau
Roi lửa như một cây thương thép quét thẳng tới, băng qua khoảng cách mấy mét, sắp sửa đâm vào bụng dưới của Diệp Thiên.

Diệp Thiên không vội, vào thời khắc cây roi chỉ còn cách vài milimet, cậu nhẹ nhàng nhấc chân lên, né người sang bên. Roi dài lướt sát qua bụng dưới của cậu, tóe lên những đốm lửa.

“Xoẹt!”.

Vừa tránh khỏi roi dài, một ánh sáng đỏ máu đã giáng xuống, bổ thẳng xuống đỉnh đầu Diệp Thiên, chính là Fast.


Ông ta cầm Huyết Đao trong tay, ánh đao chớp lóe. Đao còn chưa xuống tới, đao khí vô tận đã chia tách mặt hồ làm hai.

Diệp Thiên ở ngay bên dưới, quần áo bay phần phật, đầu tóc rối bù, giống như không chống đỡ nổi sự tập kích của đao khí.

Huyết Đao đã bổ xuống cách đỉnh đầu Diệp Thiên nửa thước, lúc đó, cậu mới chậm rãi đưa tay lên.

Động tác của cậu trông như vô cùng chậm rãi, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, tốc độ trong chớp mắt này của cậu còn nhanh hơn cả Fast.

Năm ngón tay cậu cong lại thành trảo, tóm về phía Huyết Đao, thế mà cậu lại định dùng tay không đỡ đao của Fast.

“Keng!”.

Trong nháy mắt, cậu đã giữ chặt lưỡi Huyết Đao, tiếng kim loại va chạm vang lên.

Làn nước dưới chân Diệp Thiên nổ tung, hóa thành con sóng cao khoảng một trượng cuộn trào ra bốn phía. Cơ thể cậu cũng hơi chìm xuống, nhưng vẫn đạp trên mặt nước.

Còn thanh Huyết Đao bị cậu giữ chặt trong tay, bàn tay giống như sắt thép khiến Huyết Đao không thể tiến thêm được nữa. Trong khi đó, tay cậu lại không hề có vết máu hay tổn thương nào.

“Cái gì?”.

Fast ngạc nhiên, ông ta không ngờ Huyết Đao thành danh của mình lại bị Diệp Thiên đỡ được bằng tay không.

Trong lúc ông ta sửng sốt, mắt Diệp Thiên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nắm đấm bên trái vung ra, đánh về phía ngực ông ta.

“Hỏng bét!”.

Huyết Đao của ông ta bị Diệp Thiên giữ chặt, không thể lùi bước, chỉ có thể giơ nắm đấm đón đỡ.

“Ầm!”.

Hai nắm đấm đối chọi với nhau, sức mạnh tuôn trào, màn nước trên mặt hồ nứt ra.

Một bóng người phá vỡ màn nước, bay ngược ra sau, liên tục ma sát trên mặt nước hơn mười trượng, tạo thành một đợt sóng trắng.

Fast cầm Huyết Đao trong tay, cả cánh tay phải của ông ta không ngừng run rẩy, khóe miệng tràn máu, đã bị thương.

Trong chớp mắt, sáu trọng tài khác đều tỏ ra kinh ngạc.

Diệp Thiên ở trên mặt hồ, chắp tay sau lưng, khóe miệng thoáng qua nụ cười chế giễu.

“Lấy bản lĩnh thật của các ông ra đi!”.

“Hi vọng bảy người các ông đừng để tôi quá thất vọng”.

“Hi vọng bảy người các ông đừng để tôi quá thất vọng!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.