"Nhà họ Phùng tôi, xin phục!”
Phùng Viễn Chinh cúi đầu không cam tâm, trong lòng đầy căm phẫn.
Nói ra câu này, dường như đã rút hết sức lực của ông ta.
Nhà họ Phùng đã xưng bá ở tỉnh Kiềm hàng chục năm và luôn đứng vững, không có bất cứ sự tồn tại nào có thể lay chuyển được địa vị bá chủ của họ. Phùng Viễn Chinh đã nắm quyền cai quản nhà họ Phùng cả một đời, giờ phải cúi đầu với một thiếu niên trước mặt nhiều người có tiếng ở tỉnh Kiềm, còn nói ra câu nhà họ Phùng xin phục, có thể thấy được sự nhục nhã từ sâu trong lòng ông ta.
Nhưng cho dù ông ta không muốn, Lí Tam Tư bên cạnh cũng tuyệt đối không lừa ông ta. Có thể khiến Lí Tam Tư sợ hãi như vậy, rõ ràng khả năng của Diệp Thiên đã đạt đến một cấp độ kinh khủng, thậm chí ông ta cũng không thể lý giải được.
Rất nhiều người có tiếng ở tỉnh Kiềm đều thở dài, ai cũng tưởng rằng Diệp Thiên sẽ bị áp chế đến mức tan tác tơi bời khi đối mặt với nhà họ Phùng cũng như sự liên thủ của các cao thủ tỉnh Kiềm hàng đầu, nhưng kết quả cuối cùng khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Một cậu Diệp đến từ tỉnh Xuyên dựa vào sức của chính mình đã giẫm đạp lên toàn bộ nhà họ Phùng. Chuyện này một khi đồn ra ngoài, không biết sẽ làm dấy lên sóng to gió lỡn lớn cỡ nào ở tỉnh Kiềm.
Đôi mắt đẹp sáng lấp lánh của viên ngọc minh châu Phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348784/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.