Chương trước
Chương sau
Giọng nói của thiếu niên to rõ, các vị khách ở đây đều nghe thấy vô cùng rõ ràng, thoáng chốc cả hiện trường rộ lên xôn xao.

Những ánh mắt kinh ngạc quét tới, bọn họ đều cảm thấy thiếu niên này điên rồi.

Đùa gì chứ, đây là nơi nào, đây là biệt thự nhà họ Phùng đấy, hôm nay còn là ngày vui của đứa cháu trai duy nhất trong nhà họ Phùng.


Nhà họ Phùng đứng vững ở tỉnh Kiềm trăm năm không đổ, được tôn xưng là gia tộc hạng nhất. Trong dòng sông lịch sử dài thăm thẳm, từng có nhiều gia tộc hay kẻ mạnh khiêu chiến uy quyền của nhà họ Phùng, nhưng cuối cùng đều bị nhà họ Phùng tiêu diệt, tan biến trở thành lịch sử.

Chưa nói đến bản thân nhà họ Phùng, những vị khách ở đây cũng có rất nhiều nhân vật quan chức hiển hách, địa vị cực cao.

Một trường hợp lớn như thế này mà thiếu niên kia lại một mình xông vào, còn muốn đưa cô dâu rời đi ngay trước mặt mọi người? Đúng là điên rồi!

Ngay cả người chức to ở biên giới tỉnh Kiềm muốn chống đối nhà họ Phùng cũng phải cân nhắc nhiều lần. Một thiếu niên nhỏ nhoi, cho dù là con ông cháu cha, con nhà doanh nhân thành đạt cũng chẳng thấm vào đâu, chỉ tự chuốc lấy nhục mà thôi.

Tất cả mọi người nhà họ Phùng đều sầm mặt lại, nam chính ngày hôm nay là Phùng Kim Vinh cũng dâng lên sát ý, từ lâu đã coi thiếu niên này như người chết.

Tiếu Văn Nguyệt ở trên sân khấu nhìn thấy thiếu niên xuất hiện thì run rẩy, hóa đá tại chỗ.

Cô ta như hóa thành hòn đá vọng phu, nhìn thiếu niên bước tới từng bước, cuối cùng đứng trước mặt cô ta.

“Là anh ấy, thật sự là anh ấy sao? Anh ấy đến đón mình sao?”.

Tiếu Văn Nguyệt hoảng loạn bất an, tâm tư thoáng chốc trở nên rối bời.

Mấy ngày nay, cô ta cũng từng mong rằng người đó sẽ đột nhiên từ trên trời bay xuống, giống như Tôn Ngộ Không cứu tiên nữ Tử Hà bỗng nhiên xuất hiện, đưa cô ta rời khỏi chốn thị phi. Nhưng cô ta biết, tất cả chỉ là hi vọng xa vời mà thôi.

Đừng bảo không biết bây giờ người đó đang ở nơi đâu, cũng đừng bảo người đó có biết nhà cô ta xảy ra chuyện hay không, cho dù người đó có biết cũng chưa chắc đã đến giúp đỡ.

Thế nhưng ngay lúc này, người trong tưởng tượng của cô ta thật sự đang đứng ở trước mặt, chỉ cách cô ta vài mét.

“Đó là… Tiểu Thiên sao?”.

Hà Tuệ Mẫn nhìn chăm chú, hết sức kinh hãi, thiếu niên đột nhiên xuất hiện kia chính là Diệp Thiên.

Bà ấy không ngờ Diệp Thiên lại xuất hiện ở nơi tổ chức hôn lễ, vào trong biệt thự của nhà họ Phùng chiếm cứ tỉnh Kiềm này, còn ngăn cản hôn lễ diễn ra.

“Cậu ta đến làm gì?”.

Tiếu Lâm nhìn thấy Diệp Thiên thì trước tiên là ngẩn ra, sau đó lại đầy vẻ sợ hãi.

Diệp Thiên đột nhiên xuất hiện náo loạn hôn lễ, với uy thế của nhà họ Phùng thì sao có thể bỏ mặc một thằng nhóc làm loạn được?

Nếu nhà họ Phùng gây khó dễ cho Diệp Thiên, ông ta và Hà Tuệ Mẫn gần như không có năng lực nào có thể giúp Diệp Thiên, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thiên bị nhà họ Phùng “xé xác”.

“Nhóc con, mày muốn chết à?”.

Trên người Phùng Kim Vinh vốn đầy vẻ vô lại, ngày thường kiêu căng phách lối, chưa bao giờ để ai vào mắt. Cho dù là Tổng đốc một tỉnh, hắn cũng tùy ý đùa giỡn, có thể nói là liều lĩnh ngông cuồng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.