Chương trước
Chương sau
Ông ta không thể tin nổi, Gia Cát Trường Hận là cường giả mạnh nhất hiện tại, mà lúc này lại có người đánh bay ông ta chỉ bằng một chiêu, hơn nữa lại còn là một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi?

Khi Tiêu Thiến Tuyết nhìn thấy Tiếu Phật Tây Lĩnh đang đến gần, cô ấy tuyệt vọng, chỉ có thể nhắm mắt chờ đợi. Nhưng ngay giây sau, cô ấy lại cảm nhận được trước cơ thể mình như có bão táp oanh tạc, tựa như có người ra tay ngăn Tiếu Phật Tây Lĩnh lại, vì vậy cô ấy lập tức mở mắt ra.


Ở trước mặt cô ấy là một bóng người cao mảnh, một tay cầm ly rượu, dáng vẻ nhàn nhã. Đây chính là Diệp Thiên - người mà cô ấy nhìn chỗ nào cũng không hài lòng.

"Xảy ra chuyện gì thế?".

Tiếu Phật Tây Lĩnh ban nãy còn hung hăng muốn đưa cô ấy và Lí Thanh Du đi, lúc này đã đứng cách đó mười mét, sắc mặt trắng bệch, khiến Tiêu Thiến Tuyết vô cùng nghi ngờ.

Cô ấy không chứng kiến vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng Lí Thanh Du, Gia Cát Trường Hận và những người khác, bao gồm cả những đệ tử khác của Hồ Ngọc Nguyệt, đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Ai nấy đều chết sững, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi và khó tin.

Đặc biệt là Lí Thanh Du, đôi mắt xinh đẹp trợn trừng, suýt chút nữa cô ta cho rằng đó là ảo giác của mình.

Người thiếu niên ngồi trên thuyền đến Ngọc Nguyệt Cư cùng cô ta, một người không có chút nội lực nào, không ngờ lại bay tới đánh Tiếu Phật Tây Lĩnh bay văng ra chỉ bằng một chưởng!

Phải biết rằng, Gia Cát Trường Hận và Song Kiếm Tung Hoành - ba võ sư nổi tiếng trong bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, đã bị Tiếu Phật Tây Lĩnh đánh bại một cách dễ dàng.

"Một chưởng đã có thể khiến Tiếu Phật Tây Lĩnh lùi ra phía sau, cậu thiếu niên này là ai?".

Ánh mắt Gia Cát Trường Hận thay đổi, chấn động không thôi.

Vừa rồi Tiếu Phật Tây Lĩnh chỉ bằng một cú đá đã phá vỡ trận pháp của ông ta, hai chưởng đã có thể khiến Song Kiếm Tung Hoành thương nặng phun ra máu, ngay cả xe bọc thép cũng có thể bị đấm xuyên chỉ bằng một chưởng. Nhưng Diệp Thiên lại có thể đánh Tiếu Phật Tây Lĩnh bay ra, vậy chẳng phải nội lực của Diệp Thiên ngang bằng với Tiếu Phật Tây Lĩnh, thậm chí còn mạnh hơn sao?

Đám người Lí Tẩm Vân cũng đưa mắt nhìn nhau, không thể tin được rằng trong đại hội Ngọc Nguyệt Cư hôm nay, lại có một cao thủ trẻ tuổi một chiêu có thể đẩy lùi được Tiếu Phật Tây Lĩnh?

Diệp Thiên uống hết rượu trong chén, nhẹ nhàng ném đi, chén rơi xuống bàn một cách chính xác.

Lúc này cậu mới nhướng mắt nhìn Tiếu Phật Tây Lĩnh, mỉm cười rồi nói: "Ông cướp đồ đã đành, còn muốn cướp người sao? Có phải hơi quá đáng không?".

Cậu vốn không có ý định ra tay, dù sao việc cạnh tranh như thế này cũng là chuyện quá bình thường trong giới võ thuật, nhưng Tiếu Phật Tây Lĩnh không chỉ muốn Huyệt Đạo Đồng Nhân mà còn muốn bắt Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết đi. Dù sao thì trước đó cậu cũng có nói chuyện với hai cô gái này, nên đương nhiên cậu sẽ không ngồi yên.

Tiếu Phật Tây Lĩnh nheo mắt, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

“Cậu là ai?".

Lúc này ông ta chắp một tay sau lưng, cơ thể vẫn còn chưa đứng vững, tuy rằng một chưởng của Diệp Thiên không làm ông ta bị thương, nhưng lại khiến cánh tay ông ta hơi run.

Từ khi vang danh tới nay, ông ta chưa gặp được đối thủ xứng tầm. Cho dù trước đây từng đấu với cao thủ hạng hai trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, kẻ đó cũng bị ông ta dễ dành chèn ép. Nhưng người có lực bàn tay mạnh mẽ kinh hồn như Diệp Thiên, thì đúng là lần đầu tiên ông ta chạm trán trong đời.
Diệp Thiên không trả lời, chỉ nhếch môi cười.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.