“Ông dùng thuật cấm Mao Sơn là ‘Ngũ Hành Châm’ giết chết bốn người, tôi không tìm ông thì thôi, giờ ông lại dám đến Lư Thành, ông không biết Lư Thành là địa bàn của tôi à?”.
Giọng nói Diệp Thiên lạnh lùng, Hắc Vu Thần thì lại sốc đến mức há hốc miệng.
Đoạt Phách Nhiếp Hồn Châm là thuật cấm tuyệt mật của Mao Sơn, cho dù là người tu luyệt pháp thuật nội bộ Mao Sơn cũng chưa chắc đã biết sự tồn tại của nó, huống chi là người ngoài Mao Sơn.
Hơn nữa Đoạt Phách Nhiếp Hồn Châm chỉ là cái tên bề ngoài của nó, còn tên thật sự chính là “Ngũ Hành Châm”, cái tên này thường chỉ có một số nhân vật ở cấp bậc như chưởng giáo của Mao Sơn mới biết, Diệp Thiên lại nói thẳng ra như thể đã biết hết tất cả, vô cùng quen thuộc về nó, điều này làm sao mà khiến ông ta không sốc cho được?
“Cậu cũng là thuật sĩ Mao Sơn?”.
Trong lòng ông ta đột nhiên dấy lên dự cảm không lành.
Năm xưa ông ta phản bội và rời khỏi Mao Sơn, giết ân sư của mình chỉ vì muốn tu tập thuật cấm, để nhận về sức mạnh cực lớn, chuyện này khiến ông ta bị cả Mao Sơn coi là phản đồ, Mao Sơn liền phái không ít cao thủ đi đuổi giết ông ta.
Ông ta cho rằng Diệp Thiên chắc cũng là một trong những cao thủ đó.
Nhưng sau khi ông ta thầm cảm nhận, lại vô cùng ngạc nhiên, trên cơ thể Diệp Thiên không hề có hơi thở của một thuật sĩ, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348580/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.