Nhưng số đá vụn này có lực cực mạnh, giống như búa nặng đập xuống. Mỗi lần ông ta chặn một hòn đá đều có thể cảm giác được nội tạng chấn động, khí huyết sôi trào.
Ông ta lùi ra xa mười trượng, đến khi đụng vào vách tường mới dừng lại. Lúc ông ta quay đầu lại, bên cạnh Tiếu Văn Nguyệt đã xuất hiện một thiếu niên vô cùng tuấn tú, ánh mắt thờ ơ.
“Tà ma ngoại đạo cũng dám hại người trên địa bàn của tôi?”.
Cuối cùng Diệp Thiên cũng đã đến!
“Là ai?”.
Trong lòng Hắc Vu Thần đã dấy lên vẻ kinh ngạc.
Ông ta gây án khắp nơi ở tỉnh Xuyên, giết mấy người liên tiếp, lần này từ Thành Môn trở lại Lư Thành, ngẫm thấy không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Với tu vi và bản lĩnh của ông ta, có ai lại có thể tìm được ông ta chứ?
Nhưng hôm nay, lại thực sự có người tìm đến tận nơi, không chỉ vậy, người đến lần này lại là một vị cao thủ võ thuật chỉ dùng mỗi lực dư thừa của các viên đá vụn đã có thể đánh cho ông ta lùi lại.
Điều khiến ông ta khó tin nhất đó là người đánh lùi ông ta lại là một thiếu niên chỉ 17, 18 tuổi!
Con đường võ thuật, dễ trước khó sau, có thể là khi bước chân vào võ thuật, tu luyện nội lực không quá khó khăn, nhưng muốn trở thành cao thủ thực thụ, có thành tựu, vậy thì phải tu luyện khổ cực ngày này qua tháng nọ, thứ cần lúc này chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348579/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.