Chương trước
Chương sau
“Cố lên!”.

Tiểu phẩm của khối lớp 11 kết thúc trong tràng pháo tay, sau đó cả hội trường trở nên tối đen.

Đột nhiên có ánh đèn sáng lên, trên sân khấu xuất hiện một cô gái xinh đẹp với bộ váy dài màu nhã, cả hội trường vang lên tiếng hoan hô.


“Hoa khôi Cố Giai Lệ!”.

Đám nam sinh điên cuồng hò hét, như sợ Cố Giai Lệ không nghe thấy.

Cố Giai Lệ khẽ gật đầu với các bạn học bên dưới sân khấu, sau đó âm nhạc vang lên, giọng hát uyển chuyển, sống động của cô cũng truyền khắp hội trường trong giây lát.

“Cảm giác này trước nay chưa từng có, chi phối suy nghĩ mỗi ngày, mỗi một nhịp thở”.

Bài “Tình yêu duy nhất” được cô hát lên, nỗi niềm khó tả, trung thành với tình yêu, kiên trì đến cùng được cô diễn giải vô cùng tinh tế, gần như không có khuyết điểm nào, các bạn học ở hội trường đều bị tiếng hát này làm cảm động.

Diệp Thiên mở mắt ra, nhìn Cố Giai Lệ không rời mắt. Về kĩ thuật hát của Cố Giai Lệ, ngoài việc còn thiếu chút kinh nghiệm và rèn giũa, thiếu sự khống chế sân khấu và kiểm soát biểu cảm bản thân ra, gần như không còn gì thiếu sót quá lớn.

Bây giờ rốt cuộc cậu cũng có thể xác nhận, tương lai Cố Giai Lệ có thể trở thành một ca sĩ, hơn nữa còn là một ca hậu tuyệt đỉnh vang danh quốc tế.

“Đáng cười thay em quá ngu ngốc, hoặc yêu quá sâu đậm, chỉ vì tin tưởng bản thân mình có thể mãi mãi chỉ yêu một mình anh!”.

Khi câu hát cuối đầy cảm xúc của Cố Giai Lệ vang lên, cả bài hát cũng đã đến hồi kết. Các bạn học trong hội trường vỗ tay như sấm dậy, ai cũng hét lớn tên của Cố Giai Lệ, không khí sục sôi.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh cũng thật lòng vỗ tay, bọn họ đều biết khả năng ca hát của Cố Giai Lệ. Sở Thần Quang mỉm cười cổ vũ, nhìn chằm chằm cơ thể xinh đẹp của Cố Giai Lệ, trong mắt cũng hiện lên sự tán thưởng.

Nếu không phải Cố Giai Lệ có xuất thân quá thấp, nói không chừng cậu ta đã theo đuổi Cố Giai Lệ.

“Anh Diệp Thiên, anh thấy em hát thế nào?”.

Cố Giai Lệ xuống sân khấu, phớt lờ Âu Hạo Thần đang định chúc mừng cô mà háo hức chạy về phía Diệp Thiên.

“Rất hay, anh cảm thấy đủ để ký hợp đồng với công ty giải trí rồi đấy”.

Diệp Thiên mỉm cười gật đầu, Cố Giai Lệ mặt mày rạng rỡ, hết sức vui mừng.

Cô tưởng rằng Diệp Thiên chỉ đang nịnh cô vui mà thôi, nhưng cô không biết ước mơ của mình đã càng lúc càng gần.

“Nghe em hát xong rồi, tiếp theo cũng không còn gì thú vị nữa, chúng ta đi thôi nhỉ?”.

Diệp Thiên đến tham gia bữa tiệc nhàm chán này chỉ vì có buổi biểu diễn của Cố Giai Lệ. Bây giờ Cố Giai Lệ đã biểu diễn xong, cậu không còn hứng thú ngồi đây nữa.

“Khoan đã, anh Diệp Thiên!”.

Cố Giai Lệ kéo Diệp Thiên lại.
“Chúng ta khoan đi đã, sắp đến tiết mục biểu diễn đàn piano của Nguyệt Nguyệt và anh Sở Thần Quang rồi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.