Đôi mắt Diệp Vân Long đang nhắm mắt nghỉ ngơi trước mặt cậu ta bỗng mở ra.
“Con nói gì?”.
“Con nói gì?”.
Diệp Vân Long đang pha trà, gương mặt vốn có vẻ thong thả nhàn nhã bỗng nhiên biến sắc.
Ông ta quay đầu lại nhìn thẳng vào Diệp Tinh, ánh mắt thay đổi liên tục.
“Anh cả của con?”.
Dù ông ta đã tu tâm dưỡng tính mấy chục năm cũng không khỏi hốt hoảng khi nghe Diệp Tinh nói.
Diệp Tinh hơi trầm mặc, cuối cùng gật đầu, kể lại chuyện hôm nay mình gặp một thanh niên, sau đó võ mạch phản ứng khác lạ.
Diệp Vân Long nghe xong thì sững sờ. Ông ta im lặng một lúc, sau đó hạ giọng nói: “Trong vạn người mới có được một người sở hữu võ mạch!”.
“Có võ mạch mới có điều kiện luyện võ, đây là quy luật cơ bản của giới võ thuật!”.
“Trong sử sách có ghi, võ mạch là ơn đức trời ban, bản thân đã có linh, hơn nữa có thể nảy sinh cảm ứng và cộng hưởng nhất định với chủ nhân của nó”.
“Sau khi gặp thanh niên đó, võ mạch của con có phản ứng khác lạ, còn có xu hướng tách ra khỏi cơ thể, lẽ nào…”.
“Đó thật sự là Tiểu Thiên sao?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668007/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.