Nhà cậu ta khá có địa vị ở Trung Hải, thân phận của cậu ta không kém cạnh gì Từ Tử Văn, thậm chí còn nhỉnh hơn, nhưng ở đây là thủ đô chứ không phải Trung Hải.
Nhà cậu ta ở Trung Hải có mạnh thế nào thì tay cũng không thể vươn tới được thủ đô, đối đầu với Từ Tử Văn ở đây, cậu ta không hề có ưu thế, đến lúc đó sẽ chỉ có chịu thiệt thôi.
Chị Hồng rời đi, Tề Văn Long lúc này mới quay đầu nhìn về phía cô gái vừa được cứu, gương mặt tươi cười: “Lâm Ngữ Băng, cậu không sao chứ?”.
Lí Phong và Vương Triều Hải cũng xoay đầu nhìn, vẻ mặt hơi bất ngờ: “Là Lâm Ngữ Băng thật, hoa khôi trường, tân sinh viên khoa Kiến trúc?”.
Chỉ có Diệp Thiên là như lão tăng ngồi thiền, chỉ nâng chén uống trà.
“Cảm ơn các cậu cứu tôi, nếu không có các cậu thì tôi thực sự không biết phải làm sao”.
Lâm Ngữ Băng gật đầu cảm ơn mấy người, cô ta là sinh viên năm nhất, chưa bao giờ đi xa, chưa hiểu nhiều về xã hội, tối nay vốn dĩ là đến cùng mấy bạn học, tham gia buổi tiệc của Từ Tử Văn.
Cô ta không quen Từ Tử Văn, nhưng được ba tuần rượu thì Từ Tử Văn bắt đầu táy máy tay chân với cô ta, thậm chí mấy chị em đến cùng cô ta còn nói đỡ Từ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668006/chuong-726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.