Mặc dù cậu ta lên tiếng nói đỡ cho Diệp Thiên, nhưng
thực ra chỉ muốn khiến ba người nhóm Ngô Lăng Hiên sỉ nhục Diệp Thiên hăng hái hơn.
Nếu Diệp Thiên chấp nhận đề nghị, quỳ xuống trước
mặt mọi người hoặc chịu nỗi nhục chui háng, vậy việc này
sẽ mãi là nỗi nhục của Diệp Thiên, không thể xóa mờ, còn
cậu ta vẫn trên cơ, còn có tiếng tốt là giúp Diệp Thiên.
“Anh Vân Phi, chúng tôi nề mặt anh nên mới cho cậu
ta một cơ hội, chọn một trong hai.
Nếu cậu ta không bằng
lòng chấp nhận vậy xin anh Vân Phi đứng qua một bên,
đừng có lo chuyện bao đồng, hôm nay chúng tôi chắc
chắn phải xử đẹp cậu ta”.
Thầm Trung Hoa đắc ý ra mặt, đặc biệt là khi nhìn
thấy Kỳ Nhược Tuyết lại gần Diệp Thiên như vậy, trong
lòng cậu ta càng bực bội.
Cậu ta âm thầm thể, hôm nay nhất định phải khiến
Diệp Thiên không thể trở mình được, khiến cậu mất hết
thể diện trước mặt Kỳ Nhược Tuyết.
“Diệp Thiên, thế này…”, Lí Vân Phi có vẻ khó xử,
chuyển sang Diệp Thiên.
“Diệp Thiên, cậu còn đợi gì nữa? Khó lắm Vân Phi mới
giành được cơ hội này cho cậu, còn không mau quỳ
xuống xin lỗi đi, chẳng lẽ cậu muốn chết thật?”.
“Đúng đó, Diệp Thiên, cậu còn do dự cái gì?”.
Mấy người cùng bàn đều châm dầu vào lửa, cực kỳ
bất mãn với Diệp Thiên.
Theo bọn họ thấy, Lí Vân Phi đứng ra mới mới giành
được cọng rơm cứu mạng cho Diệp Thiên, nhưng Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667751/chuong-612.html