CHƯƠNG 592: DANH TỰ CỦA MỘT MỸ NHÂN TUYỆT SẮC. Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, đưa tay kẹp lấy một thanh Kim Ngô câu quỷ dị, còn chưa kịp nói gì, thì trước mắt một mảng lớn phủ đầy những kim châm nhỏ như lông trâu kích xạ đến. Tống Thanh Thư một thân lập tức nổi lên da gà, hắn biết loại này kim châm mảnh như lông trâu này là ám khí chuyên phá chân khí nội gia, không dám khinh thường đón đỡ, vội vàng thôi động công lực toàn thân, nhanh chóng lạng ra vài thước, khó khăn lắm mới tránh thoát được những kim châm đang phóng đến. Người kia hiển nhiên cũng không ngờ tới trên chốn giang hồ lại có người tại trong khoảng cách gần như vậy lại né tránh được loại ám khí này, không khỏi có một chút thất thần. Tống Thanh Thư liền gỡ xuống mặt nạ trên, nhìn người trước mắt: -Đừng đánh nữa…. là tại hạ. Trước mắt là một nữ nhân phượng nhãn ngậm xuân, trường mi cong dài, màu da trắng như tuyết, sáng lên như ngọc, mái tóc dài rủ xuống bờ vai rất là mỹ mạo, toàn thân trên dưới khiến người chú mục nhất, chính là trên hai tay trắng nõn của nàng, mười móng tay bôi lấy phấn hồng màu nước, hai loại nhan sắc so sánh cực kỳ mãnh liệt. Nữ nhân này đương nhiên đó là Hà Thiết Thủ của Ngũ Độc Giáo, nguyên lai lúc trước bại trận trên Kim Xà doanh, thì Tống Thanh Thư âm thầm tìm tới nàng, xưng mình có biện pháp trợ giúp nàng lên làm giáo chủ Ngũ Độc Giáo, bảo nàng đến Yến Kinh thành chờ đợi, Hà Thiết Thủ do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn đồng ý, đến kinh thành ẩn núp một mực chờ đợi cho tới bây giờ. - Đây là ám khí gì mà lợi hại như vậy? Vừa rồi kim châm bắn không trúng hắn, thì đâm vào bên trên vách tường, trên vách tường liền thủng hàng trăm lỗ thủng, chung quanh chỉ trong một thoáng bị độc dược ăn mòn biến thành màu đen, Tống Thanh Thư nhìn thấy cũng thẳng bốc lên hơi lạnh, vẫn còn sợ hãi hỏi. - Ám khí này tên là Hàm Sa Xạ Ảnh, Hà Thiết Thủ hơi áy náy, -Ta không biết là ngươi đến, vậy mà ngươi có thể tránh thoát, thật sự là quá lợi hại. Tống Thanh Thư cười ha ha, âm thầm xoa vệt mồ hôi lạnh: -Ta từ trước đến giờ phúc lớn mệnh đại. . . Hà Thiết Thủ đã lấy lại tinh thần, có chút tức giận nói: -Ngươi bảo ta tới Yến Kinh thành chờ ngươi, kết quả đằng đẳng mấy tháng cũng không có gặp ngươi, ngươi nếu lúc này mà không xuất hiện, thì ta cũng không chờ đợi được nữa. Tống Thanh Thư ấp úng nói: -Trên đường xảy ra chút chuyện… nên làm trì hoãn thời gian. -Được rồi… những này tạm dừng không nói, ngươi để cho ta chờ cũng không nói, vì sao lại để cho chúng ta lại chờ ở trong thanh lâu? Có phải cho là nữ nhân Miêu gia thuộc loại ô uế chi địa giống như thanh lâu phải không? Hà Thiết Thủ kiều mị cười rộ lên, thanh âm lại mang theo một hơi khí lạnh. -Cô nương đừng có hiểu lầm, tại hạ để cô nương ở tại thành lâu này, là vì muốn cô nương hàng ngày có thời gian quan sát để biết cách như thế nào mà vận hành. Tống Thanh Thư vội giải thích nói. -Hừ…ta quan sát cái này để làm cái gì chứ? Giọng nói của Hà Thiết Thủ mang vẻ tức giận, cứ việc trước đây vì trúng xuân dược, nên phải mượn nhờ Tống Thanh Thư phá thân của mình, ăn trong xương tủy mới biết ngon ngọt, nhưng từ ngày đó đến nay, đã lâu rồi ruộng vườn khô hạn không người cày cấy, giờ đây mỗi đêm chung quanh khắp nơi trong thanh lâu đều truyền đến các loại tiếng kêu rên gầm gừ dâm đãng, làm sao mà nàng nhịn nỗi cho được, cho nên thường xuyên mỗi sáng từ bên dưới hạ thể của nàng lại có một mãnh trắng mịn nhơ nhớp khô lại, từ trong nội tâm nàng cho là Tống Thanh Thư cố ý chọc ghẹo nàng nên mới an bài như vậy. - Không phải là tại hạ đã hứa hẹn để cô nương lên làm giáo chủ Ngũ Độc Giáo sao? Tống Thanh Thư trầm giọng nói, -Trong thiên hạ không có ai tự nhiên lại uổng phí bỏ ra bữa ăn trưa, dù sao cô nương cũng phải nỗ lực một chút gì đó để trao đổi chứ. -Hả? Hà Thiết Thủ cười duyên, -Chẳng lẽ người đối với thân thể này của ta cảm thấy hứng thú, không đúng…. rõ ràng lúc trước ngươi đã thưởng thức qua, chẳng lẽ là nếm trong tủy đã biết ngon a.. -Ặc… Trong khoảng thời gian sau này phần lớn thì Tống Thanh Thư ở chung cùng nữ nhân Hán gia không có to gan như nữ nhân Miêu gia, lúc này Tống Thanh Thư bị Hà Thiết Thủ lớn mật như vậy làm cho có chút trở tay không kịp, vội nói: -Hà cô nương hiểu lầm, tại hạ chỉ cần cô nương vì tại hạ làm cho một việc. -Cùng thanh lâu có quan hệ sao? Hà Thiết Thủ như có điều suy nghĩ. -Không sai, Tống Thanh Thư gật đầu, Thanh lâu là nơi tốt xấu lẫn lộn, nhưng lại thường thường có thể thu được rất nhiều tin tức không tưởng được, cho nên tại hạ dự định thành lập một mạng lưới thanh lâu để thu thập tin tức, mà tại hạ suy nghĩ kỹ lưỡng rồi, trong các nữ nhân nhận thức được, chỉ có Hà cô nương là người duy nhất có thể đảm nhiệm cái nhiệm vụ này - Nữ nhân Hán gia chắc chắn là không ai muốn xuất đầu lộ diện trong thanh lâu, tìm đến ta là một nữ nhân Miêu gia đương nhiên thích hợp nhất, Hà Thiết Thủ cười lạnh, -Nhưng nếu ta giúp ngươi về sau, làm sao biết được ngươi có thực hiện lời hứa hay không? Mà lời nói thật, ngươi có cái năng lực kia hay không thì ta cũng rất hoài nghi. -Chỉ là một giáo chủ Ngũ Độc Giáo mà thôi, Tống Thanh Thư cười nhạt, -Cô nương cũng biết ta cùng Đông Phương Bất Bại có quan hệ như thế nào, mà gần nhất hẳn là cũng nghe nói tại hạ cùng với Nhậm Doanh Doanh thành thân, cô nương cảm thấy với hai thân phận như vậy, mà vẫn không có đủ lực để giúp cô nương lên giáo chủ Ngũ Độc Giáo sao?" Hà Thiết Thủ nhất thời trầm mặc, trước đó không lâu Kim Xà doanh cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo có quan hệ thông gia, tin tức đã chiêu cáo thiên hạ, nàng đương nhiên nghe qua, -Tốt, coi như là ngươi có đủ năng lực giúp ta, nhưng ta làm sao biết được ngươi đến lúc đó có thể thực hiện lời hứa hay không? Dù sao ngươi cùng Lam Phượng Hoàng hồ mị đó có quan hệ cũng không phải bình thường .. -Cô nương có thể đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy tính một chút đi, tại hạ đã muốn để cho cô nương trong tay cầm nắm một cái mạng lưới thu thập tin tức to lớn, đến lúc đó cần gì mà phải lo lắng tại hạ không tuân thủ hứa hẹn? Tống Thanh Thư lại cười lên, -Về phần sự tình của Lam Phượng Hoàng, cô nương cũng không cần lo lắng đến, đến thời điểm thích hợp thì tại hạ sẽ giúp Lam Phượng Hoàng thành lập một cái tân Giáo chính là….. danh xưng ta cũng đã nghĩ kỹ rồi…đó là Ngũ Tiên Giáo. -Ngũ Độc Giáo, Ngũ Tiên Giáo?" Hà Thiết Thủ hai mắt tỏa sáng, -Được… ta thừa nhận đã bị ngươi thuyết phục, ta tuy cùng Lam Phượng Hoàng hồ mị này bất hòa, tuy nhiên nếu ngươi đối với Lam Phượng Hoàng qua sông đoạn cầu, trở tay lừa dối thì ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi. Tốt a, ta đáp ứng ngươi. -Quá tốt… cần thiết ngân lượng tại hạ sẽ cung cấp cho cô nương, về phần cụ thể làm sao. . . mấy ngày này tại hạ có việc, hôm nào tại hạ lại đến cùng cô nương thương nghị. Tống Thanh Thư nhất thời kích động . Trước đó tang Phi Hồng của Ngũ Hồ Môn tạo dựng lên mạng lưới thu thập tin tức mặc dù hữu hiệu, nhưng vì thân phận của các nàng có hạn, mạng lưới thu thập tin tức rõ ràng không hiệu quả lắm, vì Ngũ Hồ Môn chỉ là am hiểu thu thập tin tức trên giang hồ, còn đối với các quan to quyền quí của triều đình thì bất lực. Mà thanh lâu cấp cao thì thường thường là quan to quyền quý đến tiêu tốn kim ngân, dùng để thu thập tin tức thì không nơi nào có thể tốt hơn. Sau này có hai mạng lưới thu thập tin tức như vậy cùng phối hợp, thì có thể bổ sung hoàn mỹ. Tuy nhiên nghĩ đến lúc hai mạng lưới thu thập tin tức này cần thiết đến việc chi tiêu, thì Tống Thanh Thư lại nhức đầu, bây giờ khắp nơi đều cần dùng đến tiền, xem ra là phải đánh tới bảo tàng Sấm Vương hoặc là chú ý đến bảo tàng Lộc Đỉnh Sơn rồi. -Được rồi…. từ giờ trở đi ta sẽ để ý nghiêm túc quan sát thanh lâu vận hành như thế nào. Sau khi tranh đoạt chi vị giáo chủ Ngũ Độc Giáo thất bại, mấy năm sau này Hà Thiết Thủ sinh hoạt chẳng khác nào chó mất chủ, đương nhiên sẽ không buông tha bất kỳ một cơ hội nào có thể xoay người, đã vậy còn có thể xây dựng nắm lấy một mạng lưới thu thập tin tức to lớn, Hà Thiết Thủ đương nhiên minh bạch ích lợi lớn đến bao nhiêu. -À….mà cái danh tự Hà Thiết Thủ này quá khó nghe, với lại trên giang hồ biết danh tự này cũng không ít người, bất lợi cho ngày sau nhiệm vụ của cô nương, để tại hạ đổi cho cô nương một cái tên. Tống Thanh Thư trước khi đi, đột nhiên quay đầu nói, -Hừm… nếu là mở thanh lâu, hay là lấy tên Hà Thanh đi. Hà Thiết Thủ lập tức liền nhíu mày: -Hà Thanh? Danh tự quá khó nghe, ta không cần. -Ừ…Hà Thanh đúng là cũng không dễ nghe, Tống Thanh Thư hơi trầm tư, -Vậy cứ gọi Hà Tình đi, đây chính là danh tự của một tuyệt sắc mỹ nhân trong truyền thuyết, cô nương cũng đừng nói là không thích… -Hà Tình? Hà Thiết Thủ bên dưới đôi mi vừa dài lại vừa mị, ánh mắt hiện lên một tia ánh sáng, cười khanh khách, -Danh tự này ta thích. Tràng cười làm thân thể nàng run rẫy, lúc này Tống Thanh Thư mới quan sát kỷ lưỡng toàn thân của nàng, do thâm nhập trong thanh lâu nên Hà Thiết Thủ phải thay đổi xiêm y cho giống với các nữ nhân bên trong thanh lâu này để cho khỏi bị để ý đến, nàng đang mặc một bộ áo váy màu hồng lụa mỏng, xuyên qua ánh nắng đang chiếu rọi vào gian phòng, ẩn hiện hoàn toàn bên trong nội y của nàng, bên trên cái yếm đỏ tựa như không chịu nổi đôi bầu vú căng phồng đẩy cao, đang phập phồng lên xuống theo chuyển động của nàng, bên dưới hạ thể cái tiểu nội khố nhỏ vừa vặn ôm lấy cái gò mu mủm mỉm hơi nhô tròn lên. Bất chợt nhìn thấy anh mắt của Tống Thanh Thư đang suồng sã tại trên thân người mình cao thấp nhìn quét, nhìn xem thấy vẻ mặt Tống Thanh Thư thay đổi lộ ra bộ dáng say mê, Hà Thiết Thủ giật mình hoảng sợ. ……………………………………………………………………………………. -Lúc này ta không có trúng xuân dược… -Nhưng tại hạ thì vừa trúng xuân dược.. -Mặc kệ ngươi… -Nhưng tại hạ đã từng giúp cô nương phá thân, bây giờ đến lúc cô nương giúp lại tại hạ phá thân, có qua có lại chứ… Lúc này Hà Thiết Thủ sắc mặt phấn hồng đỏ rực, mị nhãn như tơ trừng mắt Tống Thanh Thư nói: - Sắc trời còn sớm… Tống Thanh Thư cũng không vì vậy mà buông lỏng, cười nói: - Hắc hắc… bây giờ cô nương có hai lựa chọn! -Cái gì lựa chọn? Hà Thiết Thủ đỏ mặt hỏi. -Thứ nhất, là ngoan ngoãn mở ra hai chân! Thứ hai thì tại hạ sử dụng bạo lực tách ra hai chân của cô nương, tự mình lựa chọn đi a! Tống Thanh Thư lúc này như biến đổi thành người khác, vẻ mặt cười tà nhìn Hà Thiết Thủ. -Hừ! Hà Thiết Thủ phong tình vạn chủng liếc Tống Thanh Thư, gắt giọng: -Vô lại… cả hai ta đều không chọn! Ta lựa chọn loại thứ ba, đó chính là đem ngươi ăn tươi.... Tự nhiên Hà Thiết Thủ phục hồi thần sắc cười nói, toàn thân tản ra thành thục nữ nhân vũ mị phong tình lại khiến cho Tống Thanh Thư một thoáng thất thần! Mà lúc này nàng thừa dịp một thoáng sát na Tống Thanh Thư ngây người, động tác ưu nhã xoay người liền phóng ra cửa, thế nhưng mà trong lúc Hà Thiết Thủ chưa kịp kéo cửa mở ra, thì Tống Thanh Thư cũng đã rất nhanh ngăn chận một bả kéo nàng vào trong lòng ngực của mình, hai tay giữ lấy bên hông làm cho nàng không thể động đậy! -Lần này rõ ràng ngươi cố tình khi dễ ta.. Hà Thiết Thủ hờn dỗi, đôi môi anh đào hồng nhuận phơn phớt có chút về phía trước cong lên, phảng phất lộ ra một cô nương thẹn thùng làm cho người ta thương tiếc…..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]