…………………………………………………………………………………
Chu A Cửu nghe qua vừa thẹn vừa giận:
- Ai cần lấy chân khí của ngươi….
Nói xong nàng cũng cảm thấy ngữ khí của mình có chút quá đáng, nói tiếp:
- Vậy sao trước đó ngươi tại sao không nói rõ ràng?
- Nói được sao? Thứ nhất tại hạ chỉ lo lắng sau khi Cửu công chúa ghe được, không muốn nhận lấy ân tình của tại hạ, liền bỏ đi ý nghĩ trị thương…
Tống Thanh Thư cố ý ngừng lại một chút,
- Thứ hai là có thể khi nói ra lại làm cho công chúa cảm động…
- Cảm động cái đại đầu quỷ của ngươi,
Chu A Cửu xúc cảm thấy có chút quẫn bách,
- Hừ….lại nói, ta làm gì mà phải nợ lấy ân tình gì với người, tuy rằng ta được chân khí của ngươi, thế nhưng ngươi cũng được.. cũng được...
Chu A Cửu trên mặt hiện lên đỏ ửng, không biết là vẫn còn dư vị cực khoái, hay là n ở trong lòng cực thẹn, nên cũng không chịu tiếp tục nói tiếp.
- Được cái gì…?
Tống Thanh Thư để sát bên tai nàng hỏi, không nhịn được còn liếm lên thùy tai tinh xảo của nàng một cái.
Chu A Cửu thân thể run lên, nghĩ đến cái gì không nên làm thì cũng đã làm,cho nên cơn tức giận liền tan thành mây khói, chỉ là trong lòng trống rỗng, một mảnh mờ mịt.
- Thôi đừng hỏi ta nữa..
Nhận thấy tư thế của hai người lúc này, bên trong âm đ*o của mình rõ ràng còn vẫn còn cây dương v*t nhiệt độ cực nóng của đối phương cắm vào, hắn lại cứ nói chuyện với mình, nhìn vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605069/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.