Chương trước
Chương sau
Lạc Băng dừng suy tính …rồi vẫn đi theo Tống Thanh Thư, trong lòng nàng liên tục tự nói với mình: “ Ở lại bên cạnh Văn Thái Lai, thì nhất định Vu Vạn Đình sẽ tìm cơ hội giết người diệt khẩu, nói không chừng còn có thể làm nguy hại đến an toàn của trượng phu, chi bằng ở bên người Tống Thanh Thư, tìm cách vạch trần thân phận thực sự Vu Vạn Đình... “ còn trong lòng nàng nghĩ thật sự là gì thì không ai biết được.
Nhìn theo đoàn người Tống Thanh Thư ra khỏi Vương phủ, Hoằng Lịch trầm giọng nói:
- Vậy bây giờ thả ra Vương phi của ta được chưa?"
Tống Thanh Thư chưa biết trả lời, thì Hạ Thanh Thanh lặng lẽ nói với hắn:
- Thả ta quay trở lại, nếu không ta sẽ hận ngươi cả đời.
Trong giọng nói rất là kiên quyết.
Hơi nhướng mày, Tống Thanh Thư vẫn nắm tay nàng kéo đi, Hạ Thanh Thanh nhìn ra ý nghĩ trong lòng hắn, vội vã nói nhanh:
- Ta cùng hắn chỉ là lợi dụng lẫn nhau quan hệ, ta... không có để cho nam nhân khác chạm vào thân thể…
Tống Thanh Thư sững sờ thả nhẹ tay ra, trong lòng mừng rỡ như điên, Hạ Thanh Thanh nhân cơ hội từ trong tay hắn tránh thoát, chậm rãi hướng về phía Hoằng Lịch đi đến, người ở bên ngoài nhìn thấy, đó là Tống Thanh Thư đáp ứng điều kiện Bảo thân vương rồi, tuân thủ hứa hẹn thả Trắc phúc tấn, chỉ có Chu A Cửu là nghe rõ ràng tất cả, trong lòng một mảnh mờ mịt: “ Hạ Thanh Thanh, các ngươi đã thân mật đến mức này sao?...”
Hạ Thanh Thanh quay trở lại, cúi đầu đến trầm mặc không nói, Vu Vạn Đình nhìn nàng hừ lạnh một tiếng, cũng đi tới bên người Hoằng Lịch, nhìn theo đam người Tống Thanh Thư dần dần đi xa, lo lắng hỏi:
- Vương gia…để cho hắn dẫn Vĩnh Viêm đi như vậy, có khác gì đưa cho Khang Hi làm con tin đâu?
Hoằng Lịch lắc đầu:
- Không sao, chỉ cần Khang Hi còn nể mặt mũi, thì sẽ theo ước định đưa hắn đến Tây Hạ chọn tế, nếu như hắn trở thành phò mã Tây Hạ, chúng ta cũng có thêm một cường viện, Khang Hi cũng không dám dễ dàng đánh động hắn, còn nếu như không làm được phò mã, trên đường quay trở lại, thì ta sẽ phái cao thủ bảo vệ đem hắn trở về.
Hoằng Lịch giọng nói trầm thấp, nhìn trong tay thánh chỉ, giọng căm hận nói,
- Vốn chuyện này Phúc nhi hoàn thành, giỏi lắm Thần Long giáo, bản vương nhất định quét sạch trên đảo các ngươi không còn ngọn cỏ.
Vu Vạn Đình ánh mắt rơi xuống thánh chỉ, mặt trên rõ ràng viết phong Phúc Khang An làm Gia Dũng Quận Vương, đại diện cho Đại Thanh tham gia Tây Hạ chọn hiền tế.
……………………………………………………………………………………..
Vùng ngoại thành thành đông cách bên ngoài mười dặm, Tô Thuyên hất tay người mặt quỷ ra, giọng căm hận nói:
- Con không cần phụ thân cứu!
- Không cần ta cứu?
Người mặt quỷ cười lạnh,
- Nếu như ta không xuất hiện, ngươi sớm đã bị đám cao thủ Vương phủ bắt mang về cho Hoằng Lịch, Hoằng Lịch thương yêu nhất Phúc Khang An lại chết ở trong tay Thần Long giáo, ngươi có thể nghĩ ra phải đón lấy khuất nhục đến cỡ nào không?
Thấy Tô Thuyên nghe vậy không nói, người mặt quỷ thở dài:
- Ngươi vẫn hận phụ thân như thế sao?
Nếu Da Luật Nam Tiên cùng Da Luật Tề có ở bên cạnh, nhất định phải kinh ngác la lên thành tiếng, thủ lĩnh bộ phận thần bí nhất của Liêu quốc Đại Dịch Ẩn Ty lại là phụ thân của Giáo Chủ phu nhân Thần Long giáo.
- Năm đó phụ thân nhẫn tâm vứt bỏ mẫu thân và con, dẫn đến người âu sầu mà chết, con đã thề vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho phụ thân.
Tô Thuyên lúc này hình tượng không còn là một Giáo Chủ phu nhân yêu mị, mà là một thiếu phụ điềm đạm cô độc..
- Ta là có nỗi khổ tâm trong lòng, ta là người Khiết Đan, mẫu thân ngươi là người Hán, vì mẫu thân ngươi, ta đã đáp ứng làm người hán và đổi tên thành người Hán là Tô Ẩn, muốn cùng mẫu thân ngươc bạc đầu giai lão. Nhưng sau đó Tống Triều xảo trá, không để ý Tống Liêu trăm năm qua kết minh, cùng Kim quốc liên hợp tấn công Đại Liêu, dẫn đến Đại Liêu suýt chút nữa thì vong quốc, ta không thể bỏ mặc không quan tâm, đành rời xa mẫu thân các ngươi trở lại giúp Tiên Đế chống đỡ vó ngựa Kim quốc...
- Phụ thân nói chuyện quốc gia đại sự này con không muốn hiểu, con chỉ biết là sau khi phụ thân trở lại Liêu quốc, lại lần nữa cưới thêm phu nhân, chính là sau khi nghe được tin này, mới không chấp nhận được..
Tô Thuyên nói, vành mắt đỏ hoe.
- Khi đó Liêu quốc đang trong thời khắc nguy cơ, ta gã lấy nữ nhân kia chỉ là vì mối quan hệ lợi ích mà thôi.
Người mặt quỷ giải thích, thấy Tô Thuyên vẫn cứ thờ ơ không động lòng, biết không thể tiếp tục với đề tài này nữa, vội vã chuyển khác,
- Sau khi thế cuộc Liêu quốc ổn định, ta phái người tra tìm mẫu thân và ngươi, kết quả mới biết mẫu thân ngươi đã qua đời nhiều năm, còn ngươi thì cũng không biết trôi dạt về đâu, qua nhiều lần dò tìm, ta rốt cuộc mới biết ngươi bị Hồng An Thông Thần Long giáo lấy làm Giáo Chủ phu nhân. Hừ, lão tặc kia, có tài cán gì mà có thể lấy được nhi nữ như hoa như ngọc của ta chứ?Nếu không vì đại cuộc ta đã sớm giết lão rồi.
- Thần Long giáo là cái gai trong mắt triều đình Mãn Thanh, nhưng bọn chúng vẫn không có biện pháp gì để triệt tiêu cả, đương nhiên là Thần Long giáo là có chỗ hơn người, muốn giết Hồng An Thông, cha không khỏi quá đánh giá cao năng lực mình.
Tô Thuyên lạnh lẽo nói.
- Hồng An Thông võ công tuy rằng cũng có thể xem là tạm được, nhưng không ở trong mắt ta, đơn đả độc đấu, không quá năm mươi chiêu, ta có thể lấy đi tánh mạng lão.
Người mặt quỷ ngạo nghễ nói.
- Con chẳng muốn nghe phụ thân nói nữa, nếu như không có chuyện gì, con đi trước đây.
Trong thời gian này, Tô Thuyên đã điều hòa xong chân khí trong cơ thể.
- Con quay trở về Thần Long giáo nơi chật hẹp nhỏ bé để làm cái gì,
Người mặt quỷ gọi lại, nhanh chóng nói tiếp,
- Bây giờ hoàng hậu Đại Liêu là Chân Định Huy cũng là người Hán, các quan lại trong triều sinh ra bất mãn, hoàng thượng cũng không chịu nổi áp lực, đã có tâm tư muốn thay đổi hoàng hậu, Đại Liêu từ khi dựng nước hơn hai trăm năm nay, phần lớn hoàng hậu đều là sản sinh từ người Khiết Đan, hiện tại bây giờ chỉ có ba gia tộc, đều có khả năng lên làm hoàng hậu. Gia tộc chúng ta là phái chính, cho nên nhi nữ của ta là có khả năng cao nhất, người đó cũng chính là muội muội của ngươi, tuy rằng cũng mạo mỹ đa tài, tinh thông âm luật, nhưng ta lại cho rằng ngươi là người thích hợp hơn để tuyển chọn.
- Tại sao? Có phải bởi vì con có một thân Mị Công làm cho người mê mệt chết không đền mạng?
Tô Thuyên mặt không hề cảm xúc, chân vẫn bước đi không ngừng lại,
- Đồng thời phụ thân cho rằng là con muốn giúp phụ thân sao?
Nhìn theo bóng lưng Tô Thuyên biến mất ở xa xa, người mặt quỷ hai tay lỏng ra, bất đắc dĩ thở dài một hơi,
- Tô đại nhân, cứ như vậy chúng ta thả người rời đi sao?
Da Luật Tề, Da Luật Nam Tiên lúc này đi tới bên cạnh người mặt quỷ, trong lòng hoàn toàn không có cách nào lý giải được tại sao lão lại dễ dàng thả một con cá lớn như vậy chạy thoát.
- Ta tự có sắp xếp, các ngươi không cần hỏi nhiều.
Tô Ẩn nói,
- Lần này mục đích tại Thịnh Kinh tuy rằng chưa có hoàn thành như kế hoạch, nhưng Phúc Khang An đã chết, Hoằng Lịch tinh lực còn sót lại e rằng chủ yếu tập trung đối phó với Thần Long giáo, còn Khang Hi bên kia, cũng bởi vì Tống Thanh Thư ngày hôm nay xông vào Vương phủ, mối quan hệ cùng với Hoằng Lịch hạ xuống đóng băng. Kết quả này cũng miễn cưỡng tạm thời coi như có thể tiếp nhận được, chúng ta trước cứ quay về kinh thành đi.
………………………………………………………………………………………..
- Các ngươi phải theo sát Vĩnh Viêm, Bảo thân vương có khả năng sẽ phái cao thủ đến đây giải thoát hắn, phải biết Vĩnh Viêm bây giờ là bùa hộ mệnh chúng ta, nếu hắn được giải cứu, chúng ta sợ rằng cũng đừng nghĩ đến chuyện sống sót rời khỏi Liêu Đông.
Rời khỏi Thịnh kinh thành không bao lâu, sắc trời đã đen kịt lại, Tống Thanh Thư lo lắng đến thương thế của Chu A Cửu, liền hạ lệnh dựng trại đóng quân.
- Tống đại nhân, chúng ta là đội ngũ Khâm sai đại thần, Bảo thân vương nếu muốn giết chúng ta, chẳng phải là công nhiên tạo phản?
Trương Khang Niên nghi hoặc hỏi.
Tống Thanh Thư cười lạnh:
- Hoằng Lịch sau khi giết hết chúng ta, làm một tấu chương đưa đến Yến Kinh, tùy tiện báo là chúng ta chết vào tay đám sơn tặc nào đó, hoàng thượng không có chứng cứ, thì có thể làm gì được?
Triệu Tề Hiền lau mồ hôi lạnh:
- Vẫn là đại nhân nhìn thấu triệt, yên tâm … con mắt của bọn hạ quan sẽ không rời khỏi Vĩnh Viêm.
Tống Thanh Thư gật đầu, hướng về lều trại của mình đi đến, mới vừa vén rèm, thì nghe tiếng nói âu lo của Lý Nguyên Chỉ truyền tới:
- Tống đại ca, đã cho Cửu công chúa uống Tuyết Sâm Ngọc Thiềm hoàn, nhưng hơi thở vẫn càng ngày càng yếu."..
Lạc Băng kinh nghiệm giang hồ so với Lý Nguyên Chỉ thì phong phú hơn, trời vừa sáng liền bắt mạch của Chu A Cửu, vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư, nàng cũng lặng lẽ lắc đầu, ra hiệu không còn cách nào xoay chuyển đất trời.
- Hai người cũng không cần ở đây tốn sức, thương thế của chính mình, ta biết rất rõ ràng, hãy đi ra ngoài đi, trước khi chết, ta muốn yên lặng một mình..
Chu A Cửu nằm ở trên giường, giọng nói rất là bình tĩnh.
- Lạc Băng phu nhân, Nguyên Chỉ muội, tại hạ có lời muốn nói cùng Cửu công chúa, hai người ra bên ngoài cửa bảo vệ giúp tại hạ, không cho bất luận người nào đi vào trong đây.
Nhìn Chu A Cửu bất cứ lúc nào sinh mệnh cũng theo gió bay đi, Tống Thanh Thư trầm giọng nói.
Lạc Băng cùng Lý Nguyên Chỉ liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ lùi ra, lưu hai người yên tĩnh ở tại trong doanh trướng.
……………………………………………………………………………………..
- Tống công tử, ta muốn một mình ở đây..
Thấy Tống Thanh Thư vẫn cứ ngồi ngơ ngẩn ở bên trong, Chu A Cửu đôi mi thanh tú cau lại, nhìn thấy nàng vô lực héo hắt, Tống Thanh Thư rất là đau lòng.
- Ngày hôm nay cảm tạ Cửu công chúa đã cứu tại hạ.
Tống Thanh Thư mở miệng nói.
- Nếu như lúc đó ngươi chết rồi, tình cảnh lúc đó ta cũng trốn không thoát khỏi Bảo thân vương phủ, cứu ngươi thì cũng như cứu mình, ngươi cũng không cần quá bận tâm để ở trong lòng.
Chu A Cửu khe khẽ lắc đầu.
- Cửu công chúa…,
Tống Thanh Thư gọi nàng, thấy đôi mắt của nàng vẫn còn sáng sủa nhìn mình, chần chờ trong chốc lát, rồi nói,
- Kỳ thực… tại hạ có một biện pháp có thể cứu được…
- Thật sao?
Chu A Cửu ánh mắt sáng ngời, không người nào nguyện ý chết đi, huống chi nàng còn có rất nhiều tâm nguyện chưa làm xong.
- Không biết Cửu công chúa có từng nghe nói qua công phu Thần Chiếu kinh chưa?
Thấy Chu A Cửu mờ mịt, Tống Thanh Thư tiếp tục nói,
- Tại hạ đã từng bị kinh mạch đứt đoạn, chính là dựa vào công phu Thần Chiếu kinh này trùng tục kinh mạch toàn thân, có hiệu quả khởi tử hồi sinh, tại hạ cũng đã từng dùng nó đã cứu một bằng hữu hấp hối thành công, người đó bị thương, so với cô nương chỉ nặng chứ không nhẹ hơn.
- Trong giang hồ lại có công phu thần kỳ như thế sao?
Chu A Cửu vẻ mặt kinh ngạc.
- Cửu cô chúa khoan vội cao hứng quá sớm, dùng Thần Chiếu kinh này cứu người, cũng có một chỗ khó….
Tống Thanh Thư cười khổ nói.
- Chỗ khó là gì?
Chu A Cửu trợn to mắt nhìn hắn. …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.