Trương Nhị Đản ra tù rồi làm nghề kéo xe nuôi miệng, nếu bình thường cả đời ông ta đại khái sẽ kết thúc u ám như thế, nhưng có lẽ ông trời thấy mình nợ Trương Nhị Đản, vì thế cho ông ta một kỳ ngộ.
Thời Trương Nhị Đản kéo xe ba gác đó, đại bộ phận người Trung Quốc không thích vay tiền, mọi người sống thành thực chất phác, trừ có lúc bệnh tật thì chẳng ai muốn mắc nợ. Quỹ tín dụng nông thôn có tới nhà chào mời cũng chẳng ai dám vay tiền, một tín dụng viên vì hoàn thành nhiệm vụ cho vay, kéo Trương Nhị Đàn đi uống rượu, thừa lúc ông ta uống tới trời đất quay cuồng, dụ ông ta vay 500 đồng.
Trương Nhị Đàn có cái tật xấu uống say vào là không tự chủ được, khi tỉnh rượu thì hối đã muộn rồi. Con người ông ta có điểm tốt làm là nhận, dù khi say cũng không chối, vì thế đành chấp nhận khoản vay đó. Ôm nợ trong người như sâu trong lòng, Trương Nhị Đàn vừa chửi bới tên tín dụng viên táng tận lương tâm lừa gạt bách tính, vừa vắt óc nghĩ cách kiếm tiền, cuối cùng liều mình dùng 500 đồng mở một cái xưởng sản xuất khăn phủ gối.
Ông ta chịu khó, làm ngày làm đêm, rồi kéo xe mang sản phẩm tới nhà chiêu đãi, khách sạn thành phố tiếp thị, không ngờ sản phẩm bán chạy, đem về khoản tiền đầu tiên. Trương Nhị Đàn từ đó như khai khiếu, lấy số tiền này mở xưởng bột, lại thành công.
Tiếp đó là nhà máy đóng gạch, rồi cơ khí... Trương Nhị Đản đánh đâu thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/579988/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.