Chương trước
Chương sau
 

 Lý Dục Thần cười haha: "Được, vậy hôm nay chúng ta sẽ chìm đắm trong thế giới hai người nhé. Em nói xem nên đi ăn ở đâu?" 

 Lâm Mộng Đình suy nghĩ một chút rồi nói: "Nghe nói Quỹ Nhai rất nổi tiếng, chúng ta tới đó đi". 

 ... 

 Lý A Tứ đạp xe đạp hơn một tiếng đồng hồ để tới Quỹ Nhai. 

 Đồng hương của anh ta là Tiểu Lục, không phải họ Lý mà là họ Trần. Trần Tiểu Lục và Lý A Tứ là bạn cùng trường tiểu học, nhưng không cùng lớp. 

 Lúc còn đi học, Trần Tiểu Lục là một tên đầu gấu, ở trường rất hay đánh nhau, trốn học cũng là chuyện như cơm bữa, thành tích lại càng đội sổ. 

 Lý A Tứ là một người thành thật, vốn dĩ hai người không có giao du gì với nhau, nhưng thành tích Lý A Tứ cũng không được tốt, cũng là đội sổ, thường xuyên bị thầy giáo gọi tới văn phòng dạy dỗ cùng với Trần Tiểu Lục. 

 Qua lại thường xuyên, thành ra hai người quen biết nhau và trở thành "bạn bè". 

 Lúc tốt nghiệp sơ trung, Trần Tiểu Lục nói muốn ra ngoài lang bạt, còn cố tình mời Lý A Tứ về nhà anh ta uống rượu, nói rằng sau khi phát đạt nhất định sẽ dẫn Lý A Tứ ra ngoài. 

 Trần Tiểu Lục vừa đi đã bặt vô âm tín, Lý A Tứ chưa kịp đợi Trần Tiểu Lục đã theo đội ngũ làm công lên thành phố. Anh ta từng dọn gạch ở công trường, làm diễn viên quần chúng trên phim ảnh, cũng đã từng đóng thế thân, nhưng đều không ổn định, mãi sau này lại làm bảo vệ. 

 Sau khi làm bảo vệ cho nhà đó, đồng hương ở thủ đô của anh ta lại nhiều lên. Trước đây, đồng hương sẽ không tìm đến anh ta, sau khi làm bảo vệ cho nhà đó, lần nào bọn họ cũng tìm đến anh ta. 

 Anh ta đã gặp lại Trần Tiểu Lục trong buổi họp mặt của các đồng hương. 

 Đã ăn cơm với Trần Tiểu Lục vài lần rồi nhưng Lý A Tứ vẫn không rõ Trần Tiểu Lục đang làm gì, chỉ biết lần nào anh ta ăn cơm cũng đều có phụ nữ ăn cùng, mỗi lần lại là một cô khác nhau, nhưng lần nào cũng có một điểm chung, đó là các cô gái đều gọi anh ta là Lục gia, còn những người đàn ông lại đều gọi anh ta là sếp Trần. 

 Lý A Tứ không quá quan tâm đến việc Trần Tiểu Lục làm gì, cho nên cũng không hỏi nhiều. Lời hứa hẹn năm đã đó đã sớm tiêu tán theo thời gian, giống như những lời nói khi say và bia bọt uống xong tất cả đều chui xuống bồn cầu, cảm giác say rượu vẫn còn đó, nhưng không thể nào vớt nó ra khỏi bồn cầu được. 

 Cuộc họp mặt đồng hương hôm nay là do Trần Tiểu Lục tổ chức, Trần Tiểu Lục nói sẽ cho Lý A Tứ một bất ngờ nên bảo anh ta nhất định phải tới. 

 Tần Thụ Nghĩa đang ngồi trên ghế sô pha nghe thanh niên trước mặt báo cáo, lông mày nhíu chặt. 

 Sau khi người đó nói xong, Tần Thụ Nghĩa phất tay, bảo anh ta lui ra ngoài, sau đó nhìn về Tôn Trường Hải ở bên cạnh. 

 "Trường Hải, ông thấy thế nào?" 

 "Việc này có rất nhiều điều kì lạ, vẫn phải đi điều tra một chút", Tôn Trường Hải nói: "Tiêu Ngôn khiến Tiêu Minh Hạc bị thương, tôi thấy chuyện này là không thể xảy ra. Tôi biết thực lực của Tiêu Minh Hạc, dù Tiêu Ngôn có đánh lén cũng không thể làm khiến ông ta bị thương". 

 "Nếu Tiêu Ngôn cũng đột phá cảnh giới Tông Sư thì sao?", Tần Thụ Nghĩa nói. 

 "Chuyện này là không thể", Tôn Trường Hải lắc đầu: "Tiêu Ngôn quả thật là thiên tài, nhưng trở thành Tông Sư ở tuổi này thật sự không thể tưởng tượng nổi. Huống gì nếu cậu ta đột phá cảnh giới Tông Sư, nhà họ Tiêu đã sớm tuyên truyền với bên ngoài rồi. Một nhà ba Tông Sư, vinh hạnh tới cỡ nào cơ chứ!" 

 "Thế còn Lý Dục Thần thì sao? Tông Sư số một của Nam Giang, chuyện này không phải là giả chứ". 

 "Anh ta chưa chắc đã là Tông Sư". 

 "Làm sao biết được?" 

 "Có thể viên đạn cong queo, đó là thuật Ngự Vật". 

 "Ý ông là anh ta là người trong Đạo Môn sao?" 

 "Rất có thể", Tôn Trường Hải nói: "Mấy ngày hôm trước, anh ta tới Bạch Vân Quan, sau đó, Vương Quan Chủ đã bế quan suốt 20 năm lại đột nhiên xuất quan. Tiếp đó, Vương Quan Chủ lại tới Bắc Mỹ. Theo như tôi điều tra được, Lý Dục Thần đã từng tới thủ đô vào năm ngoái và cũng tới Bạch Vân Quan. Sau đó, Đạo trưởng Kim Tam Mộc cũng đưa người tới Bắc Mỹ". 

 "Bọn họ tới Bắc Mỹ làm gì?" 

 "Trung Phu Quan ở Los Angeles bị dị giáo tấn công, tới cầu cứu Hoa Hạ, bọn họ tới đó để chi viện". 

 "Chuyện này có liên quan gì tới Lý Dục Thần?" 

 "Chắc chắn là có liên quan, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ là cái gì. Tôi đã phái người tới Los Angeles điều tra, rất nhanh sẽ có tin tức gửi về thôi. Mặt khác, thế lực người Hoa lớn nhất Bắc Mỹ là Hồng Môn, dị giáo tấn công Trung Phu Quan là Thái Dương Thánh Giáo mới trỗi dậy. Hai thế lực này có lẽ có thể lợi dụng được". 

 Tần Thụ Nghĩa gật đầu: "Ừ, nhưng mà thế lực Bắc Mỹ rắc rối phức tạp, không cần nhúng tay quá sâu". 

 Ông ta đột nhiên thở dài: "Tên Lý Dục Thần không đơn giản, tới câu lạc bộ Dao Quang mua cái xe mà đã khiến hơn nửa thủ đô phải khiếp sợ. Tứ đại gia thủ đô và nhà họ Tiêu đã kết minh, qua chuyện này, nhà họ Sở và nhà họ Vương nhất định sẽ không chịu làm chim đầu đàn nữa. Không ai có thể áp chế được anh ta, xem ra nhà họ Lý trỗi dậy không ai có thể cản được!" 

 Tôn Trường Hải không nói gì. 

 "Nhưng cái gì?" 

 "Nhưng Tần gia chịu hòa, người ta chưa chắc đã chịu". 

 "Tên họ Lý chỉ muốn lợi dụng tôi để tạo đà cho nhà họ Lý quay lại, bây giờ anh ta đã có đà rồi, không cần phải dựa chân tôi nữa nhỉ?" 

 !

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.