Nếu nói Tiêu Minh Hạc đến đây là để chống lưng cho ai, thì cũng không phải là Tiêu Ngôn, mà là cho cặp đôi trẻ tuổi vẫn đang ngồi trên ghế kia.
Chỉ là mọi người ngày càng tò mò, họ rốt cuộc là có lai lịch gì?
Âu Dương Sân mặt tái nhợt, nhìn con trai bị đánh chết mà không thể làm gì, sự tức giận, nhục nhã, hận thù trong lòng có thể tưởng tượng được.
Ông ta vẫn nắm chặt khẩu súng trong tay, muốn nổ súng trả thù cho con trai. Nhưng tay ông ta run rẩy, ngón tay cứng đờ, cơ bắp vô lực.
Đối mặt với Tiêu Minh Hạc, đối mặt với nhà họ Tiêu, ông ta đã mất hết can đảm.
Hầu Thất Quý đã đi đến bên cạnh Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình, hơi khom người, trên mặt nở một nụ cười hơi hối lỗi và có chút ngượng ngùng.
Tiêu Minh Hạc đánh chết Âu Dương Tĩnh, tức giận chưa nguôi, quát Tiêu Ngôn: “Quỳ xuống!”
Tiêu Ngôn không dám phản kháng, ngoan ngoãn quỳ xuống.
“Không phải với ta, là với cậu Lý!”, Tiêu Minh Hạc nói.
Tiêu Ngôn sửng sốt, mới hiểu ra cậu Lý mà Tiêu Minh Hạc nói là ai.
Tuy trong lòng anh ta không cam tâm, nhưng cũng không dám không nghe, đành chậm rãi di chuyển thân mình, xoay mặt về phía Lý Dục Thần.
Tiêu Minh Hạc ôm quyền cúi người chào Lý Dục Thần, nói: “Cậu Lý, là do nhà họ Tiêu chúng tôi quản giáo không nghiêm, mới sinh ra đứa cháu hỗn hào này, làm kinh động đến cậu. Xin cậu đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3660070/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.