Lý Dục Thần cười nói: “Ông Từ, ông vẫn khỏe chứ?”
Từ Thông cười lớn ha ha: “Ha ha ha, tôi biết ngay cậu Lý cát nhân thiên tướng, bên ngoài đều là những lời đồn vô căn cứ”.
Lý Dục Thần nói: “Hiếm khi ông Từ và cậu Từ tin tưởng, lần này cũng là đến cảm ơn ông”.
“Đâu có đâu có!”
Từ Thông ngoài mặt thì cười, nhưng cả người đã toát hết mồ hôi.
Ông ta biết Lý Dục Thần đã biết thái độ của Từ Hiểu Bắc và ông ta, thậm chí rất có thể đã nghe thấy cuộc nói chuyện của bố con họ vừa nãy.
Cũng may Tiểu Bắc chưa làm ra chuyện ngu xuẩn, cũng may trong điện thoại mình đã gọi con trai về.
Ông ta không chắc chắn Lý Dục Thần đến từ lúc nào, nếu không có cuộc nói chuyện vừa nãy, thể hiện thái độ rõ ràng như vậy, Lý Dục Thần liệu có xuất hiện không?
Đời người là như vậy, cơ hội luôn xuất hiện vào những lúc không thể tưởng tượng được, cho nên phải nắm bắt bất cứ lúc nào, một khắc cũng không được buông lỏng.
Nguy hiểm cũng như vậy.
“Ông Từ, tôi còn có chuyện muốn nhờ ông giúp”, Lý Dục Thần nói.
Từ Thông biết, cơ hội đã đến.
Mình lại cược đúng rồi, lấy được lòng tin của Lý Dục Thần.
Lần trước ỏ thành phố Cô bị nhà họ Thẩm và nhà họ Tiêu cướp trước, ông ta vẫn luôn canh cánh trong lòng, đêm không ngủ nổi. Bây giờ cũng coi như lại đi trước mặt họ.
“Cậu Lý, cậu khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3372532/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.