Đương nhiên Lý Dục Thần không có năng lực chém ra một đường kiếm như vậy trên mặt đất, cho dù là mượn một thanh tiên kiếm trong vạn tiên trận, anh cũng không thi triển ra được sức mạnh cường mạnh như vậy.
Vậy thì chỉ có một khả năng.
Không phải do Lý Dục Thần chém ra, mà là sức mạnh tự nhiên của thanh kiếm này.
Sư phụ từng nói, danh kiếm có linh, tự có thần lực của nó, nếu chôn sâu trong tráp, sức mạnh này sẽ tích lại, chôn sâu càng lâu, sức mạnh tích được càng lớn, sẽ có một ngày, phá tráp bay ra.
Loại kiếm này, một khí xuất thế, kinh thiên động địa, kiếm khí phá ba ngàn dặm.
Cho nên thế gian thường có câu danh kiếm xuất thế, tử quang ngút trời, chiếu như đấu bò.
Thanh kiếm này, có lẽ chính là danh kiếm như vậy.
Nó bị phong ấn trong bí cảnh, chống trọi lẫn nhau với chân long, bất kể là rồng trấn áp kiếm khí, hay là kiếm trí khóa chặt thân rồng, chắc chắn thân kiếm đã tích được sức mạnh khổng lồ.
Mặc dù Lý Dục Thần không rút nó ra, cũng có một ngày, nó sẽ xông phá ràng buộc và trấn áp, đâm phá phong tỏa của không gian này.
Lý Dục Thần chỉ trùng hợp, vừa hay ở trong thời cơ đó, thúc đẩy chuyện chắc chắn xảy ra, xảy ra trước mà thôi.
Nghĩ đến đây, Lý Dục Thần bỗng động trong lòng, nghĩ đến con rồng đó.
Bây giờ nghĩ kỹ lại, hình như con rồng đó không có ý muốn giết anh bằng được, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3369851/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.