Người đàn ông cực kỳ tức giận, lại định cầm dây thừng đánh.
Bé gái bỗng kéo tay của bố, xin nói: “Bố à, bố đừng đánh nữa, nó già rồi! Ông cũng già rồi!”
Người đàn ông vừa nghe, tay lại buông xuống.
Nhưng con bò không đi, xe bò bất động, thì làm sao chở khách về nhà đây?
Anh ta lại nhẫn tâm, giơ dây thừng lên.
Một bàn tay có lực tóm lấy cổ tay anh ta.
Anh ta quay đầu nhìn thấy đôi mắt trong veo của Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần nói: “Để tôi”.
“Để cậu?”, anh ta nghi hoặc nhìn anh: “Anh là thần y, còn biết chạy xe bò?”
Lý Dục Thần cười, đi đến, đưa tay vuốt ve lên đầu con bò.
Đôi mắt đục ngầu của con bò lóe lên ánh sáng, nhìn chằm chằm Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần khẽ vỗ lên lưng con bò, bỗng nhiên con bò có sức lực, kêu ò một tiếng, như trẻ lại mười tuổi, sượt một cái nhảy lên.
Vợ chồng thợ săn nhìn mà kinh hãi ngẩn người.
Bé gái kêu oa một tiếng, ánh mắt nhìn Lý Dục Thần tràn đầy sùng bái, khuôn mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
“Lên xe đi”, Lý Dục Thần nói.
Anh thợ săn mới định thần lại, đưa vợ con lên xe, Lý Dục Thần cũng nhảy lên xe theo, ngồi bên cạnh cô bé.
Con bò đi vào con đường trong núi, bước chân nhẹ tênh, thậm chí còn khá vui vẻ.
Bé gái vui đến ngân nga bài ca núi rừng.
Dưới ánh chiều tà, tiếng guốc bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3358388/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.