Chương trước
Chương sau
Trương Diễm Diễm cười lạnh lùng nói: “Anh tưởng lão già Hồ Vân Thiên đó có thể trừ được tâm ma thánh nữ ư? Huống hồ, lúc Hồ Vân Thiên chữa bệnh cho thánh nữ, bà ấy đã mang thai. Ma khí của vạn ma chi tâm không thể nào bị đứt, nhất định sẽ truyền vào trong thai nhi”.

Cô ta nhìn Lý Dục Thần không rời mắt.

“Giống! Đúng là giống! Lúc gặp anh ở Tiền Đường, tôi đã cảm thấy rất quen mắt, sau này tôi mới hiểu, anh chính là con trai của Lý Vân Hoa và Cung Lăng Yên. Anh quá giống mẹ của anh! Bà ấy là đệ nhất mỹ nữ thiên hạ, người từng gặp bà ấy một lần, cũng sẽ không quên dung mạo của bà ấy”.

“Tính tuổi của anh, cũng khoảng hai mươi, nhưng anh biết đạo pháp, xuất quỷ nhập thần, đã chạm đến ngưỡng cửa tiên thiên. Chỉ hai mươi năm, mặc dù anh có kỳ ngộ kinh thiên, làm sao có thể có được thành tựu mà người khác trăm năm cũng khó có được?”

“Thực sự tưởng anh là kỳ tài vĩ đại sao? Không! Đó là vì, trên người anh có huyết mạch của thiên ma!”

“Anh có từng nghĩ, tại sao nhà họ Lý bị diệt môn, chỉ có mình anh sống sót không? Không những còn sống, mà còn được truyền thừa đạo pháp, học được kỳ thuật?”

“Anh tưởng chỉ là ngẫu nhiên thôi sao?”

“Ha ha, tôi nói cho anh biết một sự thật nhé. Nhà họ Lý, là bị những nhân sĩ chính đạo mà anh nói tiêu diệt. Họ giống như anh, luôn miệng nói mẹ của anh là ma, cho nên đã giết cả nhà họ Lý trong một đêm!”

Lý Dục Thần ầm một tiếng trong đầu, giống như sét đánh ngang tai!

“Trên người anh có huyết mạch của thiên ma!”

Câu nói này giống như điện giật, lóe lên trong lòng anh, nhưng sau khi lóe sáng lên lại khiến thế giới trong lòng anh hoàn toàn chìm vào bóng tối.

Cung Lăng Yên là ma nữ, đã được chứng thực ở mật thất trong khu nhà họ Lý.

Trên người mình chảy dòng máu của Cung Lăng Yên, cũng chính là dòng máu của thánh nữ Ma giáo.



Ma tâm nhiễm vào thai nhi, là chuyện đương nhiên.

Đương nhiên, đây chưa phải là quan trọng nhất.

Vì anh là đệ tử Thiên Đô.

Nếu có nhiễm ma khí, sư phụ cũng sớm đã trừ bỏ giúp anh, nếu không đâu thể nào tu hành mười ba năm dưới vạn tiên kiếm khí.

Điều khiến anh chấn động trong lòng là chuyện diệt môn của nhà họ Lý.

Từ lúc biết mẹ là thánh nữ Ma giáo, cũng từng nghi ngờ nhà họ Lý diệt môn có liên quan đến môn phái tu hành chính đạo.

Nhưng anh cũng không dám suy nghĩ sâu hơn.

Bây giờ Trương Diễm Diễm nhắc đến, lập tức nghĩ đến rất nhiều điều.

Ví dụ như Hồ Vân Thiên bị Long Hổ Phù phong ấn dưới đáy giếng.

Ví dụ Vương Sùng Tiên tự nói sát nghiệp quá nặng nên bế quan.

Ví dụ như nhiều năm như vậy, chuyện cả nhà họ Lý biến mất, không ai nhắc đến, mà cũng không có lời đồn nào trên giang hồ.

Còn lúc nhỏ, ông nội Lý Hữu Toàn gần như là khinh thường và chống đối cung quan chùa chiền. Ông thường nói, trên đời có rất nhiều người tốt, nhưng mũi bò và lừa trọc không một ai tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.