Trên trời dưới đất, giăng thành một trận kiếm ngũ hành.
Nụ cười trên mặt Trương Diễm Diễm cứng lại, mặt lạnh băng, nói: “Anh muốn giết tôi thật?”
Váy trên người cô ta tung tay, một luồng sương âm mắt thường khó nhìn thấy tràn ngập quanh người cô ta.
Ngón tay Lý Dục Thần bấm quyết, kiếm khí xung quanh nổi lên.
“Ma đầu, lần này để cô chạy, lần này, cô chạy không thoát đâu”.
“Anh không có hứng thú với chân tướng việc nhà họ Lý diệt môn năm đó sao?”, giọng của Trương Diễm Diễm hơi hoảng sợ.
“Tôi hứng thú, nhưng tôi không muốn bị người khác khống chế”.
Nói xong, Lý Dục Thần giơ tay, kiếm khí chỉ thẳng vào Trương Diễm Diễm.
Mã Sơn trong hôn mê không biết đã tỉnh từ lúc nào, thấy Lý Dục Thần muốn giết Trương Diễm Diễm, liền bò dậy, chặn trước người Trương Diễm Diễm, nói:
“Dục Thần, em không thể giết cô ấy!”
“Anh Mã Sơn!”, Lý Dục Thần hạ cánh tay giơ lên xuống: “Cô ta đã không phải là Trương Diễm Diễm, cô ta là ma!”
“Không!”, Mã Sơn vô cùng kiên định nói: “Cô ấy là Trương Diễm Diễm! Nếu không, cô ấy sẽ không cứu anh. Em muốn giết cô ấy thì giết anh trước đi!”
Lý Dục Thần rất hiểu Mã Sơn.
Lúc này, muốn giết Trương Diễm Diễm trước mặt Mã Sơn, thì còn khiến anh ta khó chịu hơn trực tiếp giết anh ta.
Nhưng, lại không thể tha cho Trương Diễm Diễm.
Ma đầu này, nếu thả đi, muốn bắt nó lại thật không dễ dàng.
Một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3332036/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.