Chương trước
Chương sau
Mã Sơn nói xong thì hỏi: “Dục Thần, sao em lại biết nơi đó?”

Lý Dục Thần cũng không giấu diếm, anh kể lại chuyện ngày đó đưa Lâm Mộng Đình về gặp phải đám lưu manh.

Mã Sơn nghe xong thì nổi giận: “Con mẹ nó, nếu hai thằng ranh con này rơi vào tay anh thì anh sẽ đánh chúng tàn phế luôn”.

Anh ta còn nói: “Hôm qua cô Lâm cầu xin cho chúng ta trước mặt chú Minh anh đều nghe thấy hết, chỉ với điều này chúng ta đã không thể mặc kệ chuyện của cô ấy rồi. Người anh em, em nói đi, chúng ta phải làm gì đây? Hay là anh đi gọi người phá cái ổ chó của gã ta nhé!”

Lý Dục Thần nói: “Tạm thời đừng kích động, người dám ra tay với cô Lâm chắc chắn không phải người bình thường. Chúng ta đến trường đấu chó của gã ta chơi đùa một chút để thăm dò gã ta, tiện thể kiếm chút tiền luôn”.

Mã Sơn gật đầu: “Được, anh nghe theo em”.

“Anh có quen ai có thể dẫn chúng ta đi vào không?”, Lý Dục Thần hỏi.

“Có, em còn nhớ Hoàng Tam không?”

“Hoàng Tam?”

“Chính là người hay đánh nhau với chúng ta lúc bé đấy”.

Lý Dục Thần nhớ ra đúng là có người này, anh ta cũng sống qua ngày dựa vào việc nhặt phế liệu, vì cướp địa bàn mà đánh nhau với Mã Sơn không ít lần.

Điều khiến anh còn nhớ rất rõ là Hoàng Tam không đánh lại Mã Sơn nên lợi dụng lúc không có Mã Sơn bắt nạt Đinh Hương.

Lần đó vì bảo vệ Đinh Hương, Lý Dục Thần đã liều mạng đánh một trận với Hoàng Tam, cuối cùng dựa vào vôi sống khiến Hoàng Tam không nhìn thấy gì, sau đó anh kéo Đinh Hương bỏ chạy, tránh được một kiếp.



“Bây giờ tên này đang làm gì?”

“Mở một trạm thu mua phế liệu, nhưng làm ăn cũng không sạch sẽ. Anh ta có quen biết với anh Thái của trường đấu chó, thường xuyên đến đó chơi, cũng sẽ dẫn khách đi theo”.

“Khi còn bé anh rất hay đánh anh ta, anh ta sẽ tin tưởng anh chứ?”

Mã Sơn cười hì hì: “Anh ta không tin anh, nhưng anh ta càng không tin anh là cớm”.

Lý Dục Thần cũng cười nói: “Được, vậy thì đi với anh ta. Tiếp theo chúng ta phải nghĩ cách kiếm được hai trăm nghìn phí vào sân đã”.



Lúc hơn chín giờ, Châu Na gọi điện thoại đến bảo họ đi thẳng tới bãi đỗ xe.

Đến bãi đỗ xe, Châu Na ngồi trong một chiếc Porsche màu đỏ vẫy tay với họ.

Mã Sơn và Lý Dục Thần lên xe.

“Hai người không hỏi chúng ta sẽ đi đâu à?”, Châu Na vừa chạy xe vừa hỏi.

Mã Sơn nói: “Không phải đi đến chỗ cược đá sao?”

Lý Dục Thần không lên tiếng.

Châu Na nhìn Lý Dục Thần qua kính chiếu hậu, thấy anh đang ngồi tựa lên ghế nhắm mắt dưỡng thần thì hỏi: “Anh Lý không muốn biết à?” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.