Lý Dục Thần tất nhiên không sợ, song, khi chị Mai nói vậy, anh lại có hơi lo lắng cho Đinh Hương.
“Chị Mai, chị không sợ gã ta quay về tiệm trả thù tiếp hả?”
“Cái này thì không đâu. Sáu Sẹo rất sợ mất mặt, hôm nay gã ta đã nói sẽ không đến quán cơm của chúng tôi gây chuyện thì chắc chắn sẽ không đến”.
Lý Dục Thần vẫn cảm thấy không đáng tin lắm, người như Sáu Sẹo sao mà biết giữ lời hứa chứ?
Chị Mai thấy anh cau mày thì kéo tay Lý Dục Thần lắc lắc, sáp lại gần: “Anh Lý à, anh Lý nhỏ của tôi ơi! Cứ yên tâm đi, có tôi ở đây thì sẽ không để cho Sáu Sẹo làm gì cậu đâu”.
Lý Dục Thần ngửi thấy mùi dầu rán bánh trên người chị Mai thì chợt nhớ đến gương mặt của ông chủ Vương trong tiệm.
Anh lo ông ta sẽ cầm dao tới chém mình.
“Chị Mai, tôi còn có việc nên đi trước nhé”.
Lý Dục Thần không về mà đi thẳng đến phía Nam thành phố.
Anh và Mã Sơn đã hẹn Hoàng Tam ở đó.
Hoàng Tam cũng xuất thân từ nhặt ve chai, không ở cùng một khu vực với nhưng lại thường xuyên gặp mặt.
Anh ta và Mã Sơn đều là vua lượm ve chai có tiếng.
Hai người này còn thường xuyên đánh nhau.
Ấn tượng của Lý Dục Thần về Hoàng Tam chỉ dừng lại ở việc tên này hay thích táy máy tay chân, đông trộm tây thó.
Và khi đánh không lại Mã Sơn thì Hoàng Tam sẽ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2883834/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.