Chương trước
Chương sau
Chú, nếu tên này đã không biết tốt xấu, chúng ta cũng không cần khách sáo nữa. Cậu ta đã không muốn nhận là người nhà họ Lâm, ban nãy còn đánh vào mặt cháu, cũng đánh vào mặt mũi nhà họ Lâm. Nhà họ Lâm bị người ngoài bôi bác như thế, không lý mà không đòi lại công bằng, mọi người nói có phải không?”

Mọi người cũng cảm thấy Lý Dục Thần quá kiêu ngạo, không để ai vào mắt, càng nhìn càng thấy anh chướng mắt họ, thi nhau hùa theo lời Lâm Lai Nghi.

“Đúng đấy, đòi lại công bằng, không để cho cậu ta sống yên ổn, để coi thằng nhóc này còn ngông được nữa không!”

“Không cần xuống tay nặng như vậy! Đánh cho tàn phế, ba tháng sau chúng ta làm sao có trò vui để xem? Ha ha ha…”

“Anh còn muốn xem trò vui gì nữa, không cần đến ba tháng, anh có tin chỉ ba tuần thôi là cậu ta đã chạy mất dép rồi không?”



“Các người làm cái trò gì vậy?”, Lâm Thượng Nghĩa lớn tiếng quát.

Thấy ông cụ tức giận, mọi người đều ngậm miệng.

Chỉ là trên mặt vẫn lộ rõ vẻ không phục.

Lâm Thượng Nghĩa thở dài, nói với Lý Dục Thần: “Dục Thần, cậu không chấp nhận làm rể nhà họ Lâm, tôi cũng không thể dung túng cậu nữa. Hôm nay cậu làm mất mặt nhà họ Lâm, e là phải có một lời giải thích đàng hoàng. Đương nhiên, vì cậu đã cứu mạng tôi, chỉ cần cậu còn ở đây, tôi tuyệt đối không để ai làm hại cậu. Nhưng mà, bước ra khỏi nhà họ Lâm, người khác muốn làm gì cậu, tôi cũng không quản được”.

Lâm Lai Nghi vui mừng, không có ông cụ bảo vệ, tên nhóc này đã thành thịt nằm trên thớt, lúc nào cũng có thể bị giết.

Bà ta xoa má, nỗi nhục nhã và uất hận trong lòng bỗng chốc trở thành sát khí.



Thằng ranh họ Lý, mày chết chắc! Bà ta chắc mẩm trong lòng.

Lý Dục Thần nói: “Ông cụ, cảm ơn ông đã quan tâm cháu và ông nội trong mấy năm nay. Nhưng cháu không thể mãi mãi sống dựa vào sự bảo vệ của ông, để chấn hưng gia nghiệp nhà họ Lý thì phải dựa vào bản thân cháu. Còn về chuyện thể diện nhà họ Lâm, khi nãy cháu đã nói, cháu không có ý xúc phạm, nể tình ông, cháu sẽ cho họ một câu trả lời thoả đáng”.

“Cậu muốn giải thích thế nào?”, có người khinh thường hỏi.

Mọi người đều đang chờ xem anh sẽ nói gì, chỉ cần họ không hài lòng thì sẽ đồng loạt công kích.

Lâm Thượng Nghĩa cũng rất tò mò, Lý Dục Thần sẽ làm gì để lấy lại thể diện cho nhà họ Lâm, làm người nhà họ Lâm vừa lòng.

Lý Dục Thần cười nhẹ nói: “Các người vẫn một mực cường điệu thể diện của nhà họ Lâm, cho rằng tôi sỉ nhục nhà họ Lâm của các người khi tôi đánh chị cả nhà họ Lâm, chắc là tất cả đều rất muốn xé xác tôi ra. Nhưng chẳng lẽ các người đã quên chuyện ông cụ bị người ta hạ vu thuật, vừa mới dạo một vòng quỷ môn quan trở về, hiện tại vu sư kia đang được cung phụng ở nhà họ Triệu, đây gọi là đang nể mặt các người sao?”

Ngay khi những lời này được nói ra thì bầu không khí liền chìm vào yên lặng.

Đúng vậy, người lớn nhất gia tộc bị người khác mưu hại, tin tức này nếu như truyền ra ngoài mới chính là sự mất mặt lớn nhất.

“Phải khai chiến với nhà họ Triệu!”

Có người hét lên.

Tiếng hét đó đã châm ngòi khiến cho hiện trường bùng nổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.