“Được, khai chiến đi! Mẹ kiếp, nếu như thật sự có bản lĩnh trên thương trường thì sau lưng còn phải giở thủ đoạn đáng ghê tởm sao?”
“Khai chiến!”
Tiếng hô khai chiến nghe vô cùng chấn động.
Lâm Thu Thanh không khỏi nhíu mày.
Muốn khai chiến với nhà họ Triệu, làm gì mà dễ dàng như vậy?
Nhà họ Lâm và nhà họ Triệu đã cạnh tranh với nhau mấy chục năm mà chưa bên nào có thể nắm chắc phần thắng.
Nhìn người trong gia tộc tức giận, Lâm Thượng Nghĩa lại lắc đầu không thôi.
Ông cụ thực sự lo lắng rằng một khi mình rời đi thì đám người này sẽ không thể nào gìn giữ được gia nghiệp lớn này.
Con trai của ông cụ, Lâm Thu Thanh, tư chất cũng rất khá nhưng cũng chỉ có thể giữ được thành tựu của người đi trước. Hơn nữa dưới ông ấy chỉ có một đứa con trai, Lâm Vân tuổi còn nhỏ, tư chất cũng bình thường, ông cụ không thể nhìn thấy một chút tài hoa nào.
Lâm Thiếu Bình, đứa cháu trai ở Đông Doanh cũng có thể xem là một thiên tài, nhưng khi chuyện của Lâm Lai Phong xảy ra thì chuyện kế thừa gia nghiệp đã không còn khả năng. Không phải ông cụ không muốn, mà là rất khó để mọi người tin phục.
Về phần Lý Dục Thần, anh lại không muốn ở rể nhà họ Lâm.
“Được rồi!”
Lâm Thiền Minh đang đứng bên cạnh ông cụ đột nhiên quát lớn một tiếng.
“Khai chiến khai chiến, các người lấy cái gì để khai chiến? Tính mạng của ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2883183/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.