Mã Sơn hiếu kỳ nhìn anh, hỏi: “Làm như vậy có thể bắt được ma ư?”
“Đương nhiên không thể, bây giờ chỉ bày xong trận lưới, còn cần mồi nhử để dụ dỗ con ma đó đến”.
“Mồi nhử gì?”
“Chính là…”, Lý Dục Thần cười xấu xa nhìn Mã Sơn: “Anh đó!”
“Vãi!”
Mã Sơn không nhịn được chửi thề một tiếng.
“Thế em làm gì?”
“Em trốn đi, thứ đó nhìn thấy em, chắc không dám đến”, Lý Dục Thần nói.
Mã Sơn từ nhỏ đã gan dạ, tuy khu nhà này âm u, quái dị như vậy, nhưng anh ta rất dũng cảm, không hề sợ hãi, vỗ ngực nói:
“Được, muốn anh làm thế nào?”
Lý Dục Thần lấy ra hai xu bạc, đã xâu lại bằng dây đỏ, trên xu bạc còn rắc chu sa.
“Treo cái này vào bên hông”.
Mã Sơn nghi hoặc cầm xâu đồng xu, buộc dây đỏ dài lên hông, giấu đồng xu vào trong áo.
“Từng nghe nói tiền xu Ngũ Đế trừ được tà, chưa từng nghe nói dùng xu bạc”.
Lý Dục Thần nói: “Bất kể là tiền xu Ngũ Đế hay là tiền gì, lý do dùng tiền đồng trừ tà là tiền đồng lưu thông hàng năm, giấu trong người, qua tay nhiều người, hấp thụ nhân khí, nhân khí tức là dương khí, có thể tránh tà. Lâu nay, không có ai dùng tiền đồng nữa, gần với chúng ta nhất cũng chính là những xu bạc này”.
Mã Sơn cười nói: “Vậy theo như em nói, chẳng phải nhân dân tệ là tốt nhất à?”
“Tiền giấy dễ rách, lưu thông lâu cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882256/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.