Cô ta nhớn nhác kêu lên: “Dạy dỗ hắn cho tôi! Phế hắn!”
Bốn người đàn ông sau lưng cô ta liền xông đến.
Lý Dục Trần không nhúc nhích.
Mấy người này chính là vệ sĩ bình thường, khả năng cũng không phải vệ sĩ, chỉ là người hầu.
Mã Sơn đã học qua quyền cước, hơn nữa từ nhỏ đến lớn đều đánh nhau, kinh nghiệm thực chiến phong phú, mấy tên đàn ông to khỏe bình thường căn bản đều không đáng nói.
Quả nhiên, chưa đến mấy chiêu, bốn người liền bị Mã Sơn đánh gục.
Mã Sơn quay đầu hỏi: “Chú Quốc Lập, vừa rồi mấy người này đánh chú?”
Hứa Quốc Lập gật đầu nói: “Phải, chính là bọn chúng”.
“Ai đánh gãy chân chú?”
“Hắn”, Hứa Quốc Lập chỉ vào một người trong đó rồi nói.
Mã Sơn tát vào mặt người đó mấy phát, sau đó nhấc một chân hắn, gác dọc theo bàn trà, đạp vào chân kêu rắc một tiếng.
Người đó kêu rên lên, chân lập tức bị đạp gãy.
Mọi người nhìn cảnh tượng này mà sợ hết hồn hết vía.
Mặc dù Dương Tùng mở khách sạn, cũng coi như có kiến thức sâu rộng, chuyện đánh nhau gây chuyện là thường có, nhưng ra tay ác ôn dứt khoác như vậy lại là lần đầu nhìn thấy.
Dù sao Dao Hồng Lăng cũng là hot girl mạng, ỷ vào đàn ông có tiền có quyền mới dám tác oai tác quái.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cô ta sợ đến mức mặt mũi trắng bệch.
Mã Sơn còn chưa hả giận, anh ta túm lấy ngón tay mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/2882137/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.