Một kẻ đuổi một kẻ chạy, thông thường mà nói là cục diện đặc sắc nhất.
Nếu như thêm vào tình tiết thân phận cấm kỵ, vậy thì mỗi giây đều sẽ là hình ảnh nhiệt huyết sôi trào.
Ví như giờ phút này, Cố Viện ngồi trên bàn tiệc dài, người đàn ông áo mũ chỉnh tề ngồi ở phía đối diện với cô. Xung quanh đều là bạn bè quen biết.
Người này thế mà lại to gan lên, mượn bàn ăn che chắn, cầm cái muỗng chơi đùa hạ thể của cô!
Hắn sớm đã có tính toán, vừa ngồi xuống đã dùng nước sôi làm nóng bộ đồ ăn, riêng cái muỗng còn làm sạch hẳn ba lần. Cố Viện tưởng đây chỉ là thói ở sạch của thiếu gia, không ngờ sau đó ba phút, đùi cô bị một bàn tay xoa nắn. Cái bàn nhỏ hẹp, mỗi người khoảng cách rất gần, Cố Viện muốn tránh né thế nào cũng không thoát được.
Cô trừng mắt nhìn hắn, không ngờ Hình Tranh thế mà còn cười:
"Viện... Cố tiểu thư, nhìn tôi như vậy, có việc?"
Lý Tư Tư ngồi bên cạnh có chút cảnh giác nhìn qua Cố Viện, ngay lập tức dựa lên vai Hình Tranh, lời nói mang theo ám chỉ:
" Anh đừng nói bậy, Viện Viện sao lại nhìn bạn trai của em được, cậu ấy nhìn em đó...Viện Viện, thẩm mỹ viện lần trước cậu giới thiệu cho tớ tốt lắm, đến A Tranh còn nói là làn da tớ trơn mịn hơn nhiều, ôm vào thật thoải mái..."
Ẩn ý giữa người trưởng thành với nhau, mọi người ai cũng hiểu.
Cố Viện mím môi, ánh mắt lãnh đạm hơn, không nhìn Hình Tranh lần nào nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-h-ban-trai-cua-ban-than-la-huan-luyen-vien-mon-cuoi-ngua/419739/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.