Trong một phút hoảng loạn, Hà Tiểu Lan đã bật thốt ra câu nói mà chưa kịp đắn đo suy nghĩ.
`“Mày nói cứ như mày giỏi lắm vậy. Có giỏi thì chỉ cho mọi người làm thế nào vượt qua tình hình hiện tại đi, đừng có mà chỉ biết nói thôi. Làm màu!”
Câu này vừa ra, Hà Tiểu Lan cũng giật mình phát hiện điều không ổn, vừa tự trách mình quá nóng nảy không kìm được bản tính, lại hận Mộng Miên Miên vì đã làm ả mất khống chế cảm xúc của mình.
Mà Miên Miên lại không cho ả cơ hội tự bào chữa. Khi Hà Tiểu Lan vừa nói xong câu kia, cô không có lộ biểu cảm xấu hổ hay bối rối, không biểu lộ cảm xúc bị tổn thương như lúc đầu, ngược lại, cô lộ vả mặt khó hiểu cùng tìm tòi. Nghiêm túc nhìn thật kỹ Hà Tiểu Lan, sau đó mặt đối mặt thẳng thắng hỏi:
“Chị Hà Tiểu Lan, có phải trong lúc vô ý em làm cái gì khiến chị chán ghét hay không? Vì sao em cứ cảm thấy chị đối với em rất chán ghét. Em… đã làm cái gì không tốt khiến chị không thích?”
Mộng Miên Miên nói xong một câu, đang lúc Hà Tiểu Lan mở miệng muốn bào chữa câu nói sai vừa rồi, Miên Miên lại ra vẻ ảo não mà nói tiếp.
“Em thực không rõ vì sao chị không có thiện ý với em, nhưng… em hy vọng dẫu chị có không thích em thì cũng nên vì chương trình vì mọi người mà chịu khó cho em chút mặt mũi, đừng để cảm xúc cá nhân này ảnh hưởng tới chương trình. Em không muốn vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-trong-vo-boc-cuu-non/115629/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.