Tình huống nhiệm vụ lần này nói như thể đơn giản, nhưng đối với những nghệ sĩ đã quen xa xỉ thì với số tiền hai triệu còn không bằng một cái túi sách họ mua nữa thì nói chi là. Huống hồ, hai triệu đó bao gồm tiền ăn ở đi lại của bảy người trong năm ngày. Vị chi ra, mỗi người còn chưa tới bă trăm ngàn. Kia… làm sao mọi người sống được? Trong đó còn phải tính tiền ở khách sạn, còn tiền đi lại tới các điểm tham quan. Tình huống lần này đúng thật là ép người.
Anh Lưu Thiếu lại là người phản ứng đầu tiên.
Sau khi sửng sốt qua đi, anh liền hùng hổ trừng mắt lên phản kháng.
“Không được, quá không được! Cái này là bắt ép chúng tôi. Chỉ có hai triệu mà dùng cho bảy người, dùng tận năm ngày, còn phải tự chi tiền đi lại xe cộ tiền khách sạn. Cái này cũng quá không được rồi đi. Chẳng lẽ các anh muốn chúng tôi nhịn đói đi tham quan sao?”
Mễ Hào điềm tĩnh nói: “Trước khi ra tình huống này, chúng tôi đã đi khảo sát qua. Với số tiền hai triệu mà chương trình cho các bạn là hoàn toàn có thể đủ chi cho bảy người các bạn trong năm ngày!”
Chị Vương Hàn là người ít nói, nhưng hiện tại vẫn nhịn không được mà mở miệng. “Nhưng chúng tôi chỉ vừa tới nơi này, đi đứng còn không biết đường, lại không có phương tiện. Chúng tôi là khách vãng lai, ở đây muốn mua gì muốn làm gì thế nào cũng bị chặt đẹp. Còn nữa… tôi coi trên web, tiền khách sạn cũng cả năm trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-trong-vo-boc-cuu-non/115628/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.