Y càng khẩn trương muốn tỏ vẻ đối với Tố Phi Văn tuyệt đối không có ý tứ, thì suy nghĩ lại càng điên loạn, cứ khiến y điên đầu, vì thế y ôm đầu quát: “Đừng nghĩ nữa, ngươi thật ngu ngốc.”
Tố Phi Văn nhìn y bỗng nhiên rống lên, cũng không biết y nổi điên vì cái gì. Hắn ngước đầu nhìn chăm chú vào Cao Dật Dũng, đúng lúc Cao Dật Dũng cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn, hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt trao nhau. Tim của Cao Dật Dũng nhảy điên loạn, dục vọng cũng kìm chế một cách khó khăn.
“Lại đây.”
Cao Dật Dũng tưởng mình bị Tố Phi Văn nhìn thấu, mà y vốn không phải là người hay xấu hổ, thế nhưng cái mặt lại đỏ hồng lên.
Y ngập ngừng nói: “Ta... ta.... ngươi... không được hiểu lầm, ta... ta...rất bình thường, đối với nam nhân... không có hứng thú, là bởi vì ngươi......”
Tố Phi Văn chưa nghe được y đang nói cái gì, hắn lạnh lùng nói: “Ta gọi ngươi lại đây, ngươi ở đó mà lầm bầm lầu bầu cái gì?”
Y đỏ mặt đi lại gần, Tố Phi Văn dùng khăn lụa trắng lau vết phỏng trên tay y, sau đó đi vào bên trong, cũng không biết muốn lấy cái gì.
Lúc hắn đi ra, mới biết thứ hắn lấy là thuốc mỡ, hắn giúp Cao Dật Dũng xoa thuốc mỡ, thuốc mỡ hết sức mát mẻ, mới thoa, đã lập tức tiêu phù.
Mà lúc Tố Phi Văn xoa dược, mặt của hắn thoạt nhìn ôn hòa, cảm giác vô cùng ôn nhu điềm mĩ, tựa như chú chim nhỏ đáng yêu. Tim của Cao Dật Dũng càng xáo động kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-gia-phong-van-ac-chu-dich-mai-than-khe/98181/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.