Edit: jena
Xúc tu nhỏ của Trường Sinh Uyên đập đập đầy giận dữ lên những xúc tu quấn lên người Tư Thần.
Người trong màn sương không để ý đến.
Tư Thần có thể cảm nhận được sương đen lạnh trào ra từ mũi miệng của hắn.
Không khó chịu, ngược lại có chút nhẹ nhàng bồng bềnh*.
*飘飘欲仙 (phiêu phiêu dục tiên)
Chủng tộc Trường Sinh Uyên khi đi săn sẽ phóng ra chất độc thần kinh, là một đặc tính để con mồi dần thả lỏng, từ bỏ chống cự.
Tư Thần đã bị tê liệt.
Cậu không thể nhúc nhích, thậm chí cậu còn cảm thấy linh hồn mình đang bị hút ra ngoài, giống như một đám mây mềm mại bị một bàn tay vô hình nhào nặn.
"A... Ưm..."
Tư Thần dùng hết sức nhưng vẫn không thể cựa quậy thoát ra khỏi cái ôm này, chỉ có thể phát ra vài tiếng nghẹn ngào.
Tư thế hiện tại của cậu như đang phải nghển cổ lên chịu đựng một nụ hôn sâu.
"Chi!!!"
Trường Sinh Uyên phun lửa.
Sau khi tiêu hóa Điểu Xà Thần, nó cũng đạt được đặc tính khống chế lửa, nhưng vẫn chưa bao giờ dùng qua.
Ngọn lửa đỏ rực bùng lên dữ dội, đốt cháy màn sương đen.
"Ồ?"
Giọng điệu tràn ngập sự hiếm lạ.
Giữa màn sương có một bàn tay vươn ra, bắt lấy Trường Sinh Uyên chưa trưởng thành.
Hắn chuẩn bị lôi Trường Sinh Uyên từ trong người Tư Thần ra quan sát.
Nhưng càng khiến cho hắn thấy lạ hơn đó là con mồi tưởng chừng như đã mất năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168800/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.