Edit: jena
Lâm Giai Lệ la lên ngoài cửa như bị quỷ đâm.
Tư Thần không rảnh tiếp tục đút bánh quy cho Trường Sinh Uyên, khoác áo khoác lên đi ra ngoài.
Nhìn thấy con mắt khổng lồ trên đỉnh đầu, Tư Thần cảm thấy vô cùng sợ hãi, có cảm giác như bị giám thị quan sát từng chân tơ kẽ tóc.
Sáng sớm, nắng không chói gắt, độ ấm chiếu lên da thịt cũng không quá nóng.
Lâm Giai Lệ hít sâu một hơi, trấn định lại: "Nó sẽ tỉnh lại ư?"
Tư Thần hy vọng là không.
Sau khi cậu tỉnh ngủ, dấu tay trên eo đã phai nhạt dần.
Trong cái rủi có cái may, thẻ nhân viên trong túi thu dụng không thiếu mất cái nào.
Dù trời đã sáng hơn hai tiếng nhưng ai cũng nhất trí nên trì hoãn một chút, bắt đầu rửa mặt rồi ăn sáng.
Từ nhỏ Lâm Giai Lệ và Trần Chấp đều được giáo dục kỹ lưỡng, không bao giờ để cho bản thân dơ bẩn.
Tư Thần thích sạch sẽ, vì vậy khi còn nhỏ đã kéo đến không ít thù ghét từ những người trong viện phúc lợi nghèo khó.
Theo lý thuyết, ở trong khống gian gấp khúc, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thức ăn của họ là dịch dinh dưỡng hoặc bột dinh dưỡng với nhiều hương vị khác nhau.
Cũng may là hôm qua Trần Chấp Chu vừa lột da.
Trần Chấp Chu mặc lại quần áo, thuận thục lưu loát cắt lớp da đã lột thành từng khối vuông nhỏ. Bỏ đi bộ phận bị ô nhiễm, toàn bộ đều đem đi rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-duy-xam-lan/3168797/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.