‘Trận chiến’ lần này, kỳ thật trên tinh thần vui đùa là chủ yếu, đương nhiên cũng ẩn ẩn mang theo vài phần tình cảm mãnh liệt.
Hiện tại, nhìn Cố Tích Triều đau đến mức này, Thích Thiếu Thương làm sao còn có tâm tình cười đùa nữa? Hắn hốt hoảng ôm lấy đầu Cố Tích Triều, lo lắng hỏi:
“Thế nào, thế nào rồi, có đau lắm không?”
Cố Tích Triều túm lấy vạt áo hắn, vẫn đang nhắm chặt mắt:
“Không đau, chỉ là có chút vựng.”
Thích Thiếu Thương hối hận không thôi, dùng lòng bàn tay xoa nhẹ địa phương đang dần phát đỏ kia:
“Có phải đau nơi này không? Thực xin lỗi a, anh không nên đùa quá trớn như vậy mà!”
Cố Tích Triều mở to mắt nhìn hắn, rồi lại chậm rãi nhắm mắt lại:
“Nằm một chút là tốt rồi. Không cần khẩn trương như vậy.”
(Nguyệt: ầy, cái cảnh này dễ thương:”D)
Bộ dáng cậu ta lúc này nhuyễn nhu, mang theo ẩn ẩn giọng mũi lại càng làm Thích Thiếu Thương lòng dần nóng lên. Nhưng hắn cũng không dám càn rỡ nữa, liền đem chăn qua đắp lên người cậu. Cứ thế không muốn rời đi, nằm xuống bên người cậu, mang cả chăn cùng người ôm vào trong ngực.
Cố Tích Triều cũng ngoan ngoãn để hắn ôm, đột nhiên hỏi:
“Lúc trước, vì cái gì anh lại lưu tôi lại?”
Thích Thiếu Thương từng chút từng chút chậm rãi vuốt tóc cậu:
“Không biết… nói không chừng vì bộ dáng lúc đó của cậu rất đáng thương.”
Sau đó, hắn cảm thấy người trong lòng ngực hung hăng nhéo hắn một cái, tuy là cách chăn nhưng vẫn có chút đau mà.
“Không được đùa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-bao-an/122415/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.