Sáng hôm sau, Thích Thiếu Thương buồn bã ỉu xìu rời khỏi giường, phát hiện Cố Tích Triều cư nhiên vẫn cúi đầu không nói mội lời, ngay cả khi thắt bím tóc cho Tiểu Vi hay lúc ăn điểm tâm cũng thế. Trong lòng hắn, lại càng thêm nôn nóng sợ hãi. 
Sau khi đưa Tiểu Vi đến trường, lại ghé qua công ty trong chốc lát, không có việc gì làm, Thích Thiếu Thương ngồi tại bàn làm việc, tâm tư lơ đễnh phương nào. Kết quả bị đồng nghiệp nhận định là hắn đang ‘tư xuân’, chưa đến giờ tan ca giữa trưa đã bị mọi người đánh đuổi đi về, bảo hắn về tìm gặp ‘ý trung nhân’ đi. 
Ý trung nhân đúng là có, còn ‘tư xuân’…. Nói ra cũng xem như chuẩn xác. 
Bất quá, điều mà đồng nghiệp hắn không tưởng tượng đến, chính là ý trung nhân hại hắn trằn trọc bất an cầu không được kia, là một nam nhân, còn là một con tiểu hồ ly a. 
Trên đường lái xe về nhà, miên man suy nghĩ, chốc lát lại ngây ngô cười, chốc lát lại trầm tư, lúc về đến nhà, lòng Thích Thiếu Thương đã tràn ngập bất an. 
Thật cẩn thận mở cửa, cả nhà im ắng. 
Cậu ta đi ra ngoài mua gì rồi sao? 
Phút chốc có chút thoải mái, thế nhưng kế tiếp lại cảm thấy mất mát thật lớn. 
Thích Thiếu Thương đứng giữa phòng khách không người, đi qua đi lại, nghĩ ngợi liền chạy đến phòng bếp nhìn xem, nhưng cũng không có ai. 
Trong phòng không có Cố Tích Triều, không có cảm giác đây là nhà a. 
Quên đi, đi ngủ vậy. Đêm hôm qua cơ hồ đều không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-bao-an/122414/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.