Chu Đình Quân ở đầu dây bên kia dường như không quá ngạc nhiên khi cô biết chuyện của mình, nửa ngày cũng không mở miệng giải thích gì, giữa hai người chỉ có dòng điện yếu ớt bọc lấy tiếng hít thở nhè nhẹ.
Giang Phán nghiêng người, tầm mắt xuyên qua cửa kính trong suốt nhìn vào trong tiệm, Tạ Giai Ninh đang điên cuồng vẫy tay với cô, chắc là muốn hối thúc cô nhanh vào.
Cô rũ mi, lại im lặng vài giây mới gọi anh một tiếng: "Chu Đình Quân."
"Ừ?"
Giang Phán chớp mắt, trong mắt chứa chút tia sáng nhỏ vụn, khóe môi cong cong: "Trước kia em cứ cảm thấy anh không đủ thẳng thắn, giờ đây em mới phát hiện thật ra mình cũng như thế. Em có một bí mật vẫn luôn giấu anh, anh có muốn nghe không?"
Chu Đình Quân nhàn nhạt mở miệng: "Không muốn nghe."
"......"
Giang Phán cười lạnh một tiếng, nghiến răng nói: "Vậy thì em càng phải nói. Thật ra em chính là siêu nhân được người ngoài hành tinh phái tới giải cứu Trái Đất......"
Dừng một chút, cô ngửa đầu nhìn sao trời, giọng điệu nhẹ nhàng lại dịu dàng: "Cho nên anh không cần lo lắng cho em, những chuyện trước kia đều đã qua cả rồi, không còn ảnh hưởng gì đến em đâu."
Chu Đình Quân dở khóc dở cười, "Anh không lo lắng cho em."
Giang Phán cảm giác gương mặt có chút không thoải mái, âm thanh lạnh nhạt: "Vậy anh gọi điện thoại cho em làm gì?"
Người đàn ông bên kia hạ thấp giọng, lưu luyến ôn nhu: "Nhớ em."
Giang Phán ngẩn ra vài giây, không nói gì chỉ cong môi cười.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-tuoi-dep-trong-long-anh/1111163/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.