*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Sơ Hạ mở mắt ra, ánh nắng ban mai đã ngập tràn trước cửa động, không ngoài dự kiến Thương Sinh đã xuất phát. Sau khi rời giường thì Sơ Hạ thấy bên đống lửa đã đặt sẵn nước suối, dâu rừng mới hái và trứng chim, còn có cả thạch trái cây ngày hôm qua làm. Sơ Hạ cố gắng không nở nụ cười nhưng không thể nào khống chế được mình, may mà không có ai nhìn thấy.
Suốt cả ngày Sơ Hạ thường xuyên đi tới rìa núi nhìn xuống bình nguyên xa xa, nhưng chỗ đó tựa như một bức tranh vẽ hỏng, cảnh vật im lìm chỉ toàn là phòng ốc và đồng ruộng bị phá hủy.
Khi mặt trời gần xuống núi, Sơ Hạ rất do dự không biết có nên ăn tối trước không. Mà nói ra cũng lạ, đám nhóc con cứ đúng giờ là kêu đói ngày hôm nay cũng ngoan ngoãn ngồi đợi. Sơ Thu thì rất ủ rũ mà chạy tới hỏi Sơ Hạ tại sao giờ này Thương Sinh vẫn chưa về, có phải vì bọn chúng không ngoan nên Thương Sinh không cần chúng nữa.
“Lũ quỷ con này đúng là rất thích anh ta!” Mặc dù có hơi chua chua nhưng Sơ Hạ biết ngay cả bản thân mình cũng hy vọng Thương Sinh về sớm. Vì thế mọi người đều ăn ý không ai nhắc đến bữa tối, tất cả đều yên lặng ngồi quanh đống lửa.
Trời đã tối hẳn, không thể nhìn thấy được phòng ốc cũng như đồng ruộng dưới chân núi nữa. Sơ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-trong-mong-dong-ly-xuan-quang/197050/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.