Tô Anh nhìn bàn tay của hắn, do dự một lúc, trong mắt hiện lên một tia bất định.
Lục Xung nhướng mày, “Chậc”, luồn bàn tay vào lòng bàn tay nàng, nâng cao cánh tay để Tô Anh mượn sức: “Lên đi!”
Tô Anh ngoan ngoãn bước chân lên thanh gỗ của xe ngựa.
Lục Xung buông tay ra đỡ dưới khủy tay nàng, dùng sức đỡ lên rồi vén rèm xe cho nàng vào.
Mã phu tính qua mang thang gỗ qua cho hai người họ bước lên xe, nhưng chưa kịp làm gì thì người đã lên rồi, hắn cười lắc đầu, vị thiếu gia này thật là nóng nảy!
Mã phu cất thang gỗ đi rồi vung roi cưỡi ngựa.
Khi hai người vừa lên xe, Lục Xung ấn nàng xuống băng ghế rồi nhét một túi giấy vào tay nàng.
Tô Anh ngồi vững vàng, nhìn túi giấy còn nóng hổi trên tay, mở ra thì thấy hai bánh bao thịt to, thơm mềm!
Ngửi mùi nàu, Tô Anh ứa nước miếng, đôi mắt tròn xoe sáng lên, nàng nhìn Lục Xung:”Cái này, cái này…”
“Mau ăn đi!” Lục Xung ngồi đối diện thấy biểu cảm kinh ngạc của nàng, khóe miệng cong lên, thúc giục.
Tô Anh lắc đầu, đưa bánh bao về phía hắn, thì thầm: “Huynh ăn đi, ta không đói.”
Vì vốn tính toán đi sẽ mất rất nhiều thời gian, nên tối qua Tô Anh đã làm một ít bánh trôi để cả hai dùng bữa trước khi khởi hành.
“Bảo nàng ăn thì nàng cứ ăn đi.” Lục Xung lạnh mặt, không vui nói.
Nhưng bắt gặp ánh mắt long lanh của nàng, hắn chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-treu-nguoi/3416184/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.