Cố gắng kìm xuống hận ý, Trịnh Du mỉm cười, dịu dàng liếc nhìn Lan Lăng Vương, rồi quay sanggắt giọng với Trương Khởi: "A Khởi, ngươi xem phu quân chúng ta lại đang nói chuyện cười rồi".
Sau khi nói ra những lời này, Trịnh Du lấy tay che miệng, "A" một tiếng, sau đó lại nói tiếp: "A Khởi muội muội,sao tỷ tỷ lại nghe nói Chu chủ Vũ Văn Ung và muội quan hệ không cạn?Thời gian trước khắp phố lớn hẻm nhỏ đều là lời đồn đãi, nói rằng ái phi của Vũ Văn Ung bị mất tích, đang muốn phái sứ thần đến hỏi tội Bệ hạđấy!".
Trịnh Du lời nói xong, khắp nơi liền yên tĩnh lại. DươngThụ Thành, cùng với đám người Thành Sử đồng loạt nhìn về phía Lan LăngVương, vẻ mặt không giấu được lo lắng.
Lan Lăng vương còn chưa mở lời, giọng nói kiều mị mềm mại của Trương Khởi đã dịu dàng vang lên: "A Du nhất định đã nghe lầm rồi. Vũ Văn Ung là ai cơ chứ? Hắn thế nhưng là nhất quốc chi quân, ái phi của hắn, nào có đạo lý mất tích? Theo tathấy , hơn phân nửa là ban cho thần tử nào rồi?".
Trả lời TrươngKhởi không phải là Trịnh Du, mà là Lan Lăng Vương, hắn liếc Trịnh Du một cái, lạnh nhạt nói: "A Du quả thật nghĩ sai rồi. Vũ Văn Ung vứt bỏ Lýphi, đã tìm về rồi, hiện đang ở trong cung Trường An". Dừng một lát,trong khi Trịnh Du và Trương Khởi cùng đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phíahắn thì Lan Lăng Vương liền cười cười nói tiếp: "Lý phi nương nương kiata cũng đã từng nhìn thấy, quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362309/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.