Chúng nữ nói không ra lời rồi.
Ngay cả tôn nghiêm của một trượng phu hắn cũng không cần sao? Lời như vậy, tại sao có thể nói ra miệng được?
Trong trầm mặc, Thu công chúa đau lòng liếc mắt nhìn Trịnh Du, không nhịnđược cất giọng the thé nói: "Trường Cung, nàng có tay có miệng, thuốcnày, để cho nàng tự mình uống là được rồi."
Lan Lăng Vương cúiđầu, đưa thìa canh đến trước khóe môi Trương Khởi, êm ái lau đi chútnước thuốc tràn ra, nghiêm túc trả lời: "Nàng ấy tùy hứng, nếu ta khôngđút nàng ấy cũng sẽ không uống."
Tùy hứng? Nơi này ai không tùyhứng? Ai so với nàng ta cũng có tư cách tùy hứng hơn? Nàng ta cũng không phải là đứa bé, tại sao ngay cả uống thuốc cũng muốn hắn kiên nhẫn dụdỗ như vậy?
Trịnh Du liền cảm thấy ngực căng tức đến khó chịu.
Vì vậy nàng liền quay đầu đi. Một hồi lâu mới quay đầu trở lại, dịu dàngnói: "Trường Cung, ngươi xem Trương cơ đang trừng mắt nhìn ngươi kìa,chuyện uống thuốc nhỏ nhặt này, cứ để cho nàng tự làm đi."
Lan Lăng Vương cũng không kiên nhẫn nổi rồi, hắn cau mày nói: "Đi ra ngoài hết đi." Giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.
Chúng nữ bị hắn quát đến phát run. Chỉ có Trịnh Du còn quật cường đứng tạichỗ, còn đám người Lý Ánh, đã thu liễm vạt áo khẽ chào, lui ra ngoài. Mà Trịnh Du cho đến khi Thu công chúa đưa tay ra kéo, mới thối lui theo.Cho đến khi thối lui ra khỏi viện, nàng còn vẫn quay đầu lại, quật cường nhìn lại, nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362180/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.