Mặt trời dần dần lặn về phía tây
Hôm nay phủ đệ của đại trù tể hết sức náo nhiệt, nhưng mà loại náo nhiệtnày không giống với ngày xưa, giữa mơ hồ có vài phần cổ quái, khách khứa lui tới, vẻ mặt mỉm cười, hàn huyên, nhưng sâu trong nụ cười kia cũnglộ ra vài phần cẩn thận
Đèn lồng đỏ thẫm được treo đầy trong mọi ngóc ngách của phủ, ngoài cửa lớn, hồng gấm càng được trải rộng ra, kéo dài xa cả trăm thước
Về điểm này, luôn chú trọng về phong tháixa hoa như Trần quốc là chuyện bình thường, nhưng ở nước Chu luôn coitrọng cần kiệm, thì thật là hiếm gặp
Mười mấy tì thiếp xinh đẹpmặc hoa phục, đứng ở 2 bên đường, cung kính đón khách quý vào cửa, cáchđó không xa cũng có vài cái đầu lén lút nhô ra, thỉnh thoảng lại ngắmnhìn về phía đường lộ phía trước
“Lan Lăng vương có đến không?”
“Còn chưa thấy”
“Ta muốn xem cơ thiếp họ Trương của hắn, xinh đẹp là dáng vẻ như thế nào?”
“Nhỏ tiếng thôi”
…
Chỗ đại sảnh náo nhiệt còn có mấy người cầm phật châu, những đại sư đầutrọc đang cúi đầu nhớ kĩ phật ngữ, dễ dàng bị người khác nhìn thấy…VũVăn Hộ thiết yến, cũng mời vài vị cao tăng của vùng lân cận đến
Một thiếu nữ 13, 14 tuổi mộc mạc cùng với mọi người nhìn về phía chỗ giaolộ, nàng thấp giọng hỏi: “Ngô Ảo, Trương Thị A Khởi ấy thật sự đẹp nhưvậy sao?”
Ngô Ảo là một lão phụ còng lưng, nghe vậy bà yêuthương cười: “Đứa nhỏ ngốc, cơ thiếp đẹp nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2362086/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.