Rõ ràng hán tử kiakhông muốn Trương Khởi tiếp tục đề tài này nữa liền cau mày lớn tiếngnói: "Được rồi, được rồi, phía trước có một ngôi chùa, chúng ta vào đónghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục hành trình."
Lời của hán tử gầy gò thu hút lực chú ý của hai người còn lại làm họ chuyên tâm lên đường.
Trương Khởi từ từ hạ màn xe xuống, trong khoảnh khắc nàng cúi đầu, nàng có thể thấy hán tử kia đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình.
Màn xe hạ xuống, Trương Khởi cắn môi thầm nghĩ: Không biết mình bứt dây động rừng như vậy có làm hắn thay đổi chủ ý?
Trong lúc vươn về phía trước, nàng tiện tay cầm lấy một quyển sách bằng lụamỏng trên vách xe ngựa, ngoài bìa sách có viết "Sơ học vỡ lòng". Trươnggia là đại gia tộc, trên người nàng chảy huyết mạch cao quý của bọn họnên nhất định nàng phải biết chữ. Mà bên nhà ngoại chỉ là địa chủ nôngthôn, một gia tộc nghèo khó như vậy không có tư cách, cũng không có cơhội biết chữ.
Vì vậy, dù nàng đã nhận biết được những chữ này, nhưng suốt dọc đường đi vẫn phải giả bộ như không biết.
Chăm chú nhìn quyển sách lụa, Trương Khởi tiếp tục suy nghĩ.
Cũng không biết đi thêm bao lâu, giọng của bà Ôn bên ngoài truyền tới, "Đã đến Tự Miếu, tiểu thư mau chuẩn bị một chút."
Trương Khởi cúi đầu đáp rồi cầm mũ có mạng che đội lên đầu, sau đó còn sửasang trang phục thêm một lần nữa. Lúc xe ngựa dừng lại, bà Ôn cũng đitới đỡ nàng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-nam-trieu/2361892/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.