Tô Anh trừng mắt nhìn Lục Xung, hắn chậm rãi buông bàn tay đang nắm lưng quần nàng ra, giơ cao lên, còn chưa kịp mở miệng giải thích, đã bị Tô Anh đuổi đi.
Mặt Tô Anh nóng lên, đứng tại chỗ trong chốc lát, mới cọ tới cọ lui bắt đầu động tác.
Ai ngờ Lục Xung không đi xa, bình phong che chắn thân hình cao lớn của hắn: “Ta ở chỗ này chờ nàng, có cái gì cần giúp thì kêu ta.”
Tô Anh: “……”
Tô Anh xấu hổ đến mức đầu ngón chân cuộn tròn lại, đầu nhỏ cúi xuống, hai lỗ tai nhỏ nghẹn đến mức ửng đỏ.
Lục Xung cũng không cảm thấy có cái gì, không nghe thấy động tĩnh gì, liền cẩn thận hỏi: “Làm sao vậy?”
Tô Anh không thể nhịn được nữa, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: “Chàng cút đi!”
Lục Xung rốt cuộc phản ứng lại, hai tai chậm rãi nóng lên phiếm hồng, cào cào đầu tóc mình, hơi há miệng muốn nói lại thôi, cuối cùng cái gì cũng không nói, thành thật tránh ra.
Tô Anh ở phía sau bình phong đi ra, sắc mặt khó coi, khuôn mặt nhỏ bình tĩnh đi đến bồn rửa tay rồi lau khô, xoay người đối mặt với gương mặt đang tươi cười lấy lòng của Lục Xung.
Gò má vừa bình thường thì lại ửng hồng lên, khuôn mặt đầy đặn đỏ bừng lên.
Lục Xung nhấc chân: “Để ta đỡ nàng.”
“Ta tự mình đi được.” Tô Anh nhanh chóng liếc hắn một cái, nhẹ giọng nói.
Trong lòng lại lặng lẽ nói thầm một câu, ta cũng tự đi vệ sinh được.
Nằm trở lại trên giường, Tô Anh không buồn ngủ chút nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lieu-nhan/452513/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.