Hôm nay rất đau lòng, nếu gặp được Tô Anh sớm hơn thì tốt rồi (._.)
- --《Nhật ký Lục Xung tự mình công lược》
-
"Tô Anh Anh, nàng tỉnh táo đi!" Lục Xung gian nan nói ra vài chữ ở cổ họng.
Tô Anh đã chìm sâu vào mộng đẹp chẳng thể cho hắn một câu trả lời nào cả.
Lửa trong sơn động như vầng sáng chiếu thẳng vào nỗi khiếp sợ của Lục Xung, Ánh sáng hơi lay động, tiếng củi cháy lộp độp vang lên.
Trái tim Lục Xung điên cuồng đập, khí nóng bốc lên, hắn rất muốn trấn tĩnh lại, muốn ra vẻ tận lực không phải không có lí trí như vậy, nhưng hắn không thể nào bình tĩnh nổi.
Hắn nên, hắn nên.........
Lục Xung nâng cánh tay cứng đờ, nắm chặt lấy y bào đắp lên người nàng, bàn tay không thể né tránh mà chạm vào lưng nàng, xương bướm hơi nhô lên khẽ cọ vào lòng bàn tay hắn.
Bị nàng gối đầu lên ngực, hắn thấy đau lòng thay nàng.
Lục Xung nhẹ nhàng đắp kín áo lên người nàng.
Có vẻ quầy rầy giấc ngủ của nàng, Tô Anh khẽ cựa một cái, vị trí nàng cọ có chút vi diệu, ở giữa hai chân thon dài của Lục Xung.
Lục Xung kinh hoảng, bàn tay chống lên bó rơm phía sau, theo bản năng lùi lại một tấc.
Tô Anh không thoải mái lẩm bẩm một tiếng, đáng thương vô cùng.
Nàng như một tiểu động vật, thân thể mềm mại như bông, mang theo mùi hương thanh ngọt của thiếu nữ, lúc này tất cả như đều hóa thành độc dược khó cưỡng, chậm rãi mê hoặc Lục Xung.
Sắc mặt Lục Xung phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lieu-nhan/452493/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.