Tô Anh quá dính người!
- ------《Nhật ký: Lục Xung tự mình công lược》
Thời gian như chờ qua nửa thế kỷ, Tô Anh rất lâu không có chờ mong quá điều gì, quy củ ngồi yên trên ghế đợi đến hừng đông, lặng yên không một tiếng động tới rạng sáng, không còn phấn khích chờ mong như trước, nhưng nàng cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, rất khó chịu.
Lục Xung vốn định ngủ tiếp tiếp một lát, nhưng nhắm mắt lại, mặc kệ nằm tư thế gì, vẫn không thấy dễ chịu, mở to mắt, mắt phượng đen nhánh đầy phức tạp.
Lục Xung ngồi dậy, một chân gập lên, khuỷu tay đặt ở đầu gối, hơi híp mắt, sâu kín nhìn ra bên ngoài, trên người hắn mặc trung y màu trắng hơi xốc xếch, lộ ra làn da ngực màu lúa mạch săn chắc, thẳng xuống dưới là băng gạc quấn quanh vùng thắt lưng.
Hắn không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú không chút cảm xúc, nhìn qua làm tên nam nhân này vừa nguy hiểm lại vừa mê người.
Tô Anh đưa lưng về phía Lục Xung, bỗng cảm thấy sống lưng lạnh buốt, nàng duỗi tay xoa cổ, đem chăn mỏng kéo lên tận đầu vai.
Lòng thầm nghĩ, bây giờ đang mùa hè, giờ này trên núi chắc là vẫn còn lạnh.
Tờ mờ sáng, trong phòng có chút ánh sáng, Lục Xung nhìn quanh, không chút để mà cười lạnh một tiếng.
Thình lình vang lên một tiếng động không nặng không nhẹ, Tô Anh hoảng sợ, quay đầu cẩn thận vén màn, đối diện với đôi mắt hung dữ của ba ba Lục Xung.
Tô Anh chột dạ, cười lấy lòng hắn: "Ngươi cứ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-xuan-lieu-nhan/452479/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.