Lúc này mặt trời đã lên cao.
Một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy lại đây, ngừng ở trước một gian nhà đá xanh. Gian nhà kiểu dáng tứ hợp viện, phía trên được lợp bằng mái ngói, ở Trường Phong thôn đã xem như là ngôi nhà tốt nhất.
Triệu Tử Văn từ trong xe ngựa chui ra ngoài, một thân trường y màu trắng tao nhã đến mức nói không nên lời.
Phía sau người hầu từ trong xe ngựa xách ra một ít vật dụng hàng ngày, ở nông thôn đều là mấy thứ tốt hiếm khi nhìn thấy.
“Tử Văn nha, hôm nay như thế nào có thời gian tới chỗ này của ta?”
Phía xa liền nghe thấy tiếng của một lão giả hơn năm mươi tuổi mặt đầy tươi cười đi ra.
Lão giả đúng là đại bá phụ của Triệu Tử Văn, lí chính Trường Phong thôn, Triệu Vân Phi.
“Hôm nay từ trấn trên trở về, mua một ít đồ vật, thuận tiện đưa một ít sang cho bá phụ!” Triệu Tử Văn cung kính nói.
Triệu Vân Phi vừa lòng nhìn cháu trai này của mình, càng nhìn càng vừa lòng, không chỉ có tài hoa xuất chúng, nhân phẩm thì càng tốt đến không còn lời gì phải nói, đối với hắn cũng là khó được để bụng.
“Ha hả, mau vào nhà đi, bên ngoài gió lớn !” Triệu Vân Phi cười nói.
“Hảo!”
Hai người một trước một sau vào phòng, ngồi xuống.
Triệu Vân Phi thê tử Khang thị đi tới, cấp Triệu Tử Văn bưng lên một chén trà nguội, đầy mặt từ ái nói: “Khát nước rồi, mau uống trà, mau uống trà!”
Triệu Tử Văn lễ phép tiếp nhận chén trà, đối với Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/574591/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.